Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL)


 

 Thần niệm Dạ Lạc cũng quét tới, sau khi dò xét được bên ngoài Hồn Đàm Lục Ly có một tầng năng lượng vô danh bảo hộ mới thoáng an tâm phần nào. Lúc này Lục Ly rõ ràng đã hoàn toàn biến dạng thành người khác, linh hồn cũng được bảo vệ, dù bị người thăm dò cũng nhìn không ra bất cứ sơ hở nào. 

 Cơ Mộng Điềm nhìn lướt qua một lượt, hai hàng lông mày khẽ nhíu lại, nàng cũng không nhìn ra được người kia có chỗ nào đặc biệt. Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, thực lực bình thường, thậm chí có thể nói là rất thấp. Tướng mạo cũng thường, khí độ tuy không giống đám công tử thư sinh kia, trên ngoài có một loại khí chất thô cuồng dã tính, song không tính là đặc biệt xuất sắc, người như thế vì sao lại dẫn lên Điệp Phi Vũ chú ý? 

 Lục Ly thản nhiên ngồi uống rượu, tựa hồ căn bản không biết có rất nhiều người đang nhìn mình, bộ dáng không khác gì thế ngoại cao nhân. Ngoài mặt hắn bất động thanh sắc, trong lòng lại có chút căng thẳng, vừa rồi ít nhất có tận trên trăm đạo thần niệm đảo qua, không biết có bị nhìn ra sơ hở nào không? 

 - Chẳng có gì đặc biệt cả... 

 Cơ Mộng Điềm không kìm nổi nghi hoặc trong lòng, nhịn không được thấp giọng hỏi dò Điệp Phi Vũ, rất nhiều người cạnh đó cũng nhìn sang Điệp Phi Vũ, trong mắt đầy vẻ hiếu kì. 

 Điệp Phi Vũ thoáng có chút mơ hồ, lại nhìn Lục Ly mấy lần, cứ cảm thấy có gì đó quen thuộc, lại không nhớ nổi từng gặp qua ở đâu. Càng không biết vì sao hắn lại hấp dẫn chú ý từ mình, cuối cùng đành lẩm bẩm nói: 

 - Ta cũng không nói được rõ ràng, chỉ cảm thấy... người này rất đặc biệt. 

 Mặc dù tiếng của Điệp Phi Vũ rất nhỏ, Lục Ly vẫn nghe ra được, hắn thấy rất nhiều người vẫn đang chăm chăm nhìn sang bên này, có chút đứng ngồi không yên. Cứ tiếp tục mặc người thăm dò như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, không chừng Nhân Hoàng cường đại ẩn núp quanh đây cũng sẽ chú ý tới. 

 - Ha ha ha! 

 Hắn ném mạnh chén rượu lên mặt bàn, thô lỗ lau miệng đứng lên, trong mắt chớp sáng tinh mang, thần sắc dâm tà nhìn chằm chằm Điệp Phi Vũ, lớn tiếng nói: 

 - Mẹ nó chứ, lão tử đê điệu thế rồi, đã ngồi tận trong góc, không ngờ vẫn cứ bắt mắt như đom đóm giữa trời đêm. Ai, nam nhân quá có mị lực cũng là chuyện phiền toái. Điệp Phi Vũ tiểu thư, tại hạ Cổ Phong Lưu, người giang hồ xưng là sát thủ của thiếu nữ. Cổ mỗ đề nghị ngươi đừng hiếu kỳ về con người ta, nữ tử nào trước đây kề cận ta, kết cục đều sẽ rất thảm. 

 Phốc 

 Gần như đồng thời, có mấy vị tiểu thư không nhịn được phun ra nước trà trong miệng, còn bị sặc cho không ngừng ho khan, sắc mặt đỏ hồng. 

 Vô số công tử và tiểu thư, bao gồm đám người Cơ Mộng Điềm Điệp Phi Vũ và Dạ Lạc Dạ Vũ đều trợn tròn mắt. Gặp qua không muốn mặt, nhưng chưa gặp qua loại nào thế này. Ở đây toàn là công tử tiểu thư đại gia tộc, ai lại đi ăn nói thô lỗ như thế? Còn sát thủ của thiếu nữ... 

 Nếu Lục Ly có được thân phận như Dạ Lạc, Điệp Phi Vũ lại chỉ là tiểu thư của một gia tộc ngũ lục phẩm, trêu đùa như thế chúng nhân đều cảm thấy bình thường. 

 Nhưng thực tế Lục Ly lại chỉ là công tử một gia tộc ngũ phẩm cỏn con, cần thực lực không có thực lực, cần gia thế không có gia thế, cần tướng mạo không có tướng mạo, thế mà lại dám công khai đùa giỡn Điệp Phi Vũ tiểu thư ngay trước mặt bao người... 

 Đám đông tại trường không khỏi sửng sốt, tên ngớ ngẩn này là ai? Hắn không sợ họa từ miệng mà ra, liên lụy đến cả gia tộc? 

 Điệp Phi Vũ hơi ngớ, sau đó quay đầu sang chỗ khác, không dám tiếp lời này của Lục Ly, làm vậy chẳng phải hạ thấp thân phận nàng. 

 Cơ Mộng Điềm nhíu mày càng sâu, ẩn ẩn có chút không vui, cái trò dục cầm cố túng này nàng gặp nhiều. Đều là người có thân phận, Lục Ly lại thô lỗ bất nhã như thế, tự nhiên khiến nàng không khỏi bất mãn. 

 Dạ Lạc không lên tiếng, trong lòng lại âm thầm cười trộm, Dạ Vinh thân là chủ nhân yến hội hôm nay, không thể không ra mặt, lập tức nhìn Lục Ly cảnh cáo nói: 

 - Cổ Phong Lưu, uống rượu của ngươi đi, ngươi không lên tiếng chẳng ai coi là kẻ câm đâu. 

 Lời này của Dạ Vinh hơi nặng, chẳng qua chúng nhân đều có thể hiểu được. Khinh nhờn Điệp Phi Vũ và Cơ Mộng Điềm, thân là chủ nhân mà không đứng ra nói hai câu, Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ sẽ nghĩ thế nào? 

 Phần đông nam tử lại đều có chút khinh thường Lục Ly, yến hội văn nhã mà đi ăn nói bỗ bã như thế, hắn tưởng chỗ này là thanh lâu chắc? 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!