Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Mãnh Long Xuất Ngục - Diệp Sở (FULL)

Mọi người đồng loạt ngoái nhìn, thấy người ra giá thì đều sững lại - không ai khác, chính là Diệp Sở.

"Thẳng này là ai vậy, sao chưa nghe bao giờ?"

"Ngay cả cậu ta cũng không biết à? Con rể ăn nhờ ở đậu của nhà họ Khương nổi tiếng đấy."

"Không thể nào, một thẳng ở rể mà giàu thế à?"

"Giàu cái rắm, tôi thấy hắn cố ý đến gây chuyện thôi."

Kẻ thì tò mò, người thì ngạc nhiên, cũng có kẻ đã đoán ra manh mối. Vương Tử Hào cũng cho rằng Diệp Sở đang cố tình gây sự, lửa giận bốc lên.

"MC, thằng nhãi đó chỉ là đồ phế vật, con rể ăn nhờ ở đậu, tuyệt đối không thể lấy ra từng ấy tiền. Tôi thấy hắn đến đây phá bĩnh thì có." Hắn quay lên sân khấu chất vấn.

"Xin mời ban tổ chức kiểm tra tiền trước."

MC Đan Đan liếc nhìn Diệp Sở, thấy anh ngồi ngay hàng ghế đầu, trong lòng đã hoai nghi lời Vương Tử Hào. Đúng lúc này, tiếng của Long Cửu Gia vang lên trong tai nghe: "Mặc kệ hắn, tiếp tục đấu giá."

Đan Đan mỉm cười lịch sự: "Thưa anh, ở đây chúng tôi không có quy định kiểm tra tài chính trước. Xin anh đừng gây rối."

Vương Tử Hào tức sắp nổ tung - rốt cuộc ai mới là kẻ gây rối? Hắn nuốt giận, tiếp tục nâng giá: "Mười hai tỷ năm trăm triệu."

"Mười hai tỷ bảy trăm triệu."

Giọng Diệp Sở bình thản như đang đọc một dãy số.

Trong mắt Gia Cát Triết Nhã thoáng hiện vẻ kinh ngạc. Thấy Hoàng Phủ Thi Nguyệt vẫn chưa ra giá, cô lờ mờ đoán ra điều gì: Diệp Sở biết luyện đan, có khi mấy viên Tiểu Chân Nguyên Đan trước mắt là do anh luyện? Chỉ có thế mới hợp lý. Bằng không, với tính cách của Hoàng Phủ Thi Nguyệt, cô ấy chẳng đời nào bỏ qua thứ tốt như vậy.

"Chẳng lẽ mình đoán sai?" Cô ngờ vực.

Vương Tử Hào nghiến răng: "Mười ba tỷ."

"Mười ba tỷ hai trăm triệu."

"Mười ba tỷ tám trăm triệu."

"Mười bốn tỷ."

Bất kể Vương Tử Hào nâng bao nhiêu, Diệp Sở mỗi lần chỉ cộng thêm hai trăm triệu. Ai nấy đều nhận ra - cố ý trêu ngươi rồi.

'Thằng nhóc thối, thì ra là vậy." Gia Cát Triết Nhã bừng tỉnh.

Vương Tử Hào nén giận: "Họ Diệp, đừng quá đáng."

Ánh mắt thản nhiên của anh quét sang: "Sao? Chỉ mình anh được gọi giá, người khác thì không à?"

"Mày ... "

Vương Tử Hào giận đến run, mắt dán chặt vào Diệp Sở. Nếu ánh mắt có thể giết người, có lẽ anh đã bị đâm như tổ ong từ lâu rồi.

"Mười lăm tỷ. Nếu còn nâng nữa, tôi bỏ."

Hắn ra giá lần cuối, lần này thêm hẳn một tỷ. Diệp Sở thấy đối phương có lẽ đã chạm trần, bèn cười hì hì: "Không hổ nhà họ Vương, tiền nhiều như lá. Tôi không đấu lại đâu."

Miệng than thở, nhưng ý cười trong mắt lại chẳng giấu được.

Mặt Vương Tử Hào xanh mét, chẳng có chút vui mừng nào vì mua được đan dược. Cũng phải, lỡ tay vung thêm ba tỷ, ai mà vui cho nổi. Nếu biết rằng số tiền đó cuối cùng sẽ chảy vào túi Diệp Sở, e là hắn tức đến thổ huyết.

Ba viên Tiểu Chân Nguyên Đan, tổng cộng chốt ở mức giá trên trời: ba mươi bảy tỷ. Quả thật, luyện đan đúng là hái ra tiền.

Tiếp theo là phần đấu giá đan giải độc. So với độ nóng của Tiểu Chân Nguyên Đan, đan giải độc gần như chẳng ai hỏi mua. Cũng dễ hiểu: thời buổi này ai nấy đều chú trọng ăn uống lành mạnh, chuyện trúng độc hiếm như mò kim đáy bể. Cuối cùng, bốn viên đan giải độc chỉ bán được bốn trăm năm mươi triệu.

Buổi đấu giá kết thúc, đám đông lục tục ra về.

Gia Cát Triết Nhã đưa cho Diệp Sở một hộp gỗ: "Diệp thần y, đây là cỏ Trụ Nhan. Đừng làm tôi thất vọng."

"Yên tâm." Anh cười nhận lấy: "Tôi đảm bảo cô sẽ hài lòng."

Vân Băng Uyển mỉm cười dịu dàng: "Diệp thần y, đến lúc đó không biết tôi có thể xin một viên đan được không?'

Diệp Sở không vội đồng ý, mà nhìn về phía Gia Cát Triết Nhã - dù sao cỏ Trụ Nhan là cô ấy mua.

Gia Cát Triết Nhã trầm ngâm hỏi: "Một cây cỏ Trụ Nhan có thể luyện được mấy viên đan?"

"Nếu may mắn, chắc khoảng sáu bảy viên."

Mắt cô sáng lên: "Vậy cho Băng Uyển một viên nhé."

"Được thôi."

Đối phương đã nói vậy, anh dĩ nhiên đồng ý.

"Cảm ơn Diệp thần y. Sau này nếu cần tôi giúp việc gì, cứ mở lời."

Vân Băng Uyển mỉm cười đưa bàn tay ngọc ngà. Diệp Sở vội đưa tay bắt lại. Anh vốn định nhân đó truyền chút chân khí để thăm dò thể chất của cô, nhưng Vân Băng Uyển đã nhanh chóng rút tay về trước.

"Diệp đại sư, cáo từ."

Nói xong, cô đi cùng Gia Cát Triết Nhã.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!