Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Mãnh Long Xuất Ngục - Diệp Sở (FULL)

Vừa đăng là cả nhóm nổ tung.

Diệp Sở hoàn toàn không hay biết, đi cùng Hoàng Phủ Thi Nguyệt gặp Long Cửu Gia.

"Diệp đại sư, đây là Đỉnh Đồng Thanh mà anh mua." Long Cửu Gia bảo người khiêng Đỉnh Đồng Thanh tới, rồi lại cho người chuyển tiền cho Diệp Sở.

Chẳng mấy chốc có tin nhắn. Anh mở điện thoại ra xem, thoáng ngờ vực - số tiền chuyển vào là bảy mươi mốt tỷ.

"Cửu Gia, có nhầm không ạ?" Anh khó hiểu.

Tổng cộng anh đưa ra mười viên đan: năm viên đan giải độc, năm viên Tiểu Chân Nguyên Đan. Trước đó Hoàng Phủ Thi Nguyệt đã nói, bên Long Cửu Gia lấy trước ba viên, sau sẽ tính theo giá cao nhất của buổi đấu. Cộng lại chừng bảy mươi tỷ, trừ đi ba mươi phần trăm phí dịch vụ thì chỉ còn khoảng năm mươi tỷ thôi.

"Không nhầm đâu." Long Cửu Gia cười hiền: "Diệp đại sư là bạn của cô Thi Nguyệt, phí dịch vụ miễn."

Diệp Sở vỡ lẽ, có chút ngại: "Cửu Gia, vậy e là không hay, ông không thể làm không công được."

"Chuyện nhỏ, đừng bận lòng." Long Cửu Gia cười sảng khoái: "Xem như kết bạn. Sau này Diệp đại sư có món gì hay, xin nhớ đến Long mỗ."

Anh không khách sáo nữa, mỉm cười gật đầu: "Nhất định, nhất định."

Hai bên chuyện trò đôi câu, trao đổi số liên lạc rồi tạm biệt.

Ra khỏi trang viên, Diệp Sở vốn muốn về nhà Hoàng Phủ Thi Nguyệt để nghiên cứu đỉnh đồng. Nhưng đúng lúc đó nhận được điện thoại của Hàn Mộng Quyên, giục anh về ngay, nói là có chuyện.

Nghe giọng đối phương không ổn, anh không dám chậm trễ, bèn nói với Hoàng Phủ Thi Nguyệt: "Chị Thi Nguyệt, cái đỉnh đồng tạm để chỗ chị, tôi có việc phải đi trước."

"Cần tôi đưa về không?"

"Không cần đâu, cũng muộn rồi, chị về nghỉ đi."

Anh vẫy tay, bắt xe thẳng tới nhà họ Khương.

Hơn nửa tiếng sau, trở về biệt thự nhà họ Giang.

Vừa bước vào nhà đã thấy không khí là lạ. Ngang lên, chỉ thấy Khương Hải Vân và Hàn Mộng Quyên ngồi trên sofa với vẻ mặt lạnh tanh. Nhìn biểu cảm của hai người, hẳn là có chuyện lớn.

Anh tiến lại hỏi: "Ba mẹ, có chuyện gì xảy ra vậy ạ?"

Khương Hải Vân ném điện thoại qua, lạnh giọng: "Giải thích xem, đây là thế nào?"

Diệp Sở cầm lên, mặt liền biến sắc. Trên màn hình là tấm ảnh anh đi cùng hai người phụ nữ. Hai người kia chỉ thấy bóng lưng, nhưng mặt nghiêng của anh thì rõ mồn một - đúng là cảnh anh đi cùng Hoàng Phủ Thi Nguyệt và một cô nữa khi nãy. Khi đó chỉ có Khương Quân Lan ở gần đó, chắc chắn ả ta chụp.

"Mẹ kiếp, đồ tiện nhân." Anh thầm rủa, biết phen này khó giải thích.

"Ba mẹ đừng hiểu lầm, họ chỉ là bạn của con thôi."

"Bạn?" Khương Hải Vân cười lạnh. "Cậu mới ra tù mấy ngày đã quen liền hai 'bạn' nữ. Khả năng giao du cũng khá đấy."

Ba đừng suy diễn. Họ thật sự là bạn con ... " Diệp Sở định giải thích, nhưng bị ông ta gắt gỏng cắt ngang:

"Đủ rồi! Bằng chứng rành rành, còn cãi chày cãi cối gì nữa! Mới cưới có mấy ngày đã dám nuôi bồ nhí bên ngoài, mà một lúc những hai ả. Cậu khá lắm!"

Ông ta càng nói càng giận, ánh mắt đầy chán ghét. Nếu không có Hàn Mộng Quyên ngồi cạnh, e rằng đã động tay động chân.

Khóe môi Diệp Sở giật giật - nuôi Hoàng Phủ Thi Nguyệt ư, nói mà cũng nói được!

Mẹ, để con giải thích, chuyện không phải vậy đâu." Anh nhìn Hàn Mộng Quyên, định nói rõ ngọn nguồn. Thấy anh nghiêm túc, ánh mắt bà thoáng dao động, vừa định mở miệng thì Khương Hải Vân đã cướp lời:

"Bớt nói nhảm. Cậu bảo không nuôi bồ nhí, mấy hôm trước Mộng Quyên đưa cậu một triệu đúng không? Lấy tiền ra đây xem. Nếu tiền còn nguyên, tạm thời chúng tôi tin cậu."

Hàn Mộng Quyên gật đầu tán đồng: "Đúng đấy, Tiểu Sở, mau lấy ra cho mẹ xem."

Thực ra bà cũng không tin Diệp Sở là loại người đó, nhưng sự thật trước mắt khiến lòng bà khó tránh khỏi dao động. Chỉ cần một triệu ấy vẫn còn, anh sẽ không thể nuôi bồ - vì mới ra tù, không có nguồn thu, lấy đâu tiền mà bao bồ?

Mắt Diệp Sở sáng lên - số tiền đó anh chưa hề động tới. Anh lập tức lên lầu, mang tấm thẻ xuống.

"Mẹ, thẻ đây. Mẹ kiểm tra đi, con chưa tiêu một xu."

Hàn Mộng Quyên gật đầu, lấy điện thoại ra liên kết thẻ với ứng dụng ngân hàng để tra cứu. Vì thẻ đứng tên bà nên chẳng mấy chốc đã xong, bà liền bấm xem số dư.

Diệp Sở đầy tự tin: "Mẹ thấy chưa, không thiếu đồng nào, đúng không?"

Nhưng nói xong anh bỗng thấy không ổn: mặt Hàn Mộng Quyên đen như mực. Anh liếc qua - số dư: không một xu.

Anh ngây người - rõ ràng anh chưa hề động tới. Khương Hải Vân chớp thời cơ, quát lớn: "Đồ vô dụng, chẳng phải cậu bảo không tiêu à? Tiền đâu?"

Sự thật bày ra, nhất thời Diệp Sở khó mà biện bạch.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!