Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Mãnh Long Xuất Ngục - Diệp Sở (FULL)

Trên đường, anh nhận được một cuộc gọi lạ; bắt máy mới biết là Vân Băng Uyển.

'Thần y Diệp, mạo muội quấy rầy, mong đừng trách."

Trong lòng tuy thắc mắc, nhưng ngoài mặt anh vẫn bình thản: "Không biết cô Vân tìm tôi có việc gì?"

Vân Băng Uyển cũng không giấu giếm, nói thẳng mục đích: "Thần y Diệp, nghe Tĩnh Huyên nói y thuật của anh như thần. Tôi có một người bạn, mẹ của cô ấy dạo này sức khỏe không tốt, muốn mời anh qua xem giúp, không biết anh có rảnh không?"

Diệp Sở nghĩ một chút rồi nói: "Không vấn đề, cô đang ở đâu?"

"Tôi ở nhà họ Vân. Thần y Diệp đang ở đâu? Tôi qua đón ngay." Vân Băng Uyển nói.

Diệp Sở báo vị trí của mình.

Tại nhà họ Vân, Vân Băng Uyển cúp máy, khẽ lẩm bẩm: "Để xem, anh có thật lợi hại như lời đồn không."

Không lâu sau, Vân Băng Uyển lái xe rời nhà họ Vân, đến điểm đã hẹn đón Diệp Sở.

Vừa lên xe, mắt Diệp Sở liền sáng lên.

Hôm nay Vân Băng Uyển mặc một chiếc sườn xám tím, tôn trọn thân hình đầy đặn quyến rũ.

Qua đường xẻ tà, có thể thấy đôi chân trắng nõn.

Trang phục như vậy, phối với mái tóc tím buông xõa ngang vai, cả người toát lên vẻ quý phái mà vẫn gợi cảm.

Ngay cả Diệp Sở, định lực tốt là thế mà cũng không nhịn được liếc nhìn vài lần.

Vân Băng Uyển dĩ nhiên nhận ra, nhưng không thấy khó chịu, khóe môi còn khẽ cong.

"Thần y Diệp, tôi còn tưởng anh sẽ không nhận lời giúp cơ." Cô lên tiếng, giọng dịu dàng êm tai.

Diệp Sở hỏi ngược: "Ồ, sao cô Vân lại nghĩ thế?"

Vân Băng Uyển khẽ thở dài, áy náy nói: "Nói ra thì, năm đó nếu không phải nhà họ Vân truy cứu, e rằng thần y Diệp đã không phải chịu mấy năm tù tội oan uổng."

"Nếu là người khác thì chắc chắn đã ghi hận rồi, người có tấm lòng rộng rãi như thần y Diệp thật hiếm thấy, Băng Uyển thực sự bội phục."

Diệp Sở khựng lại, không ngờ đối phương lại nói vậy.

Nghĩ cho kỹ thì quả đúng thế, nếu không có nhà họ Vân truy cứu, anh có lẽ đã không vào tù.

Nhưng với sự vô tình của nhà họ Diệp, dẫu không vào tù, e những ngày sau đó của anh cũng chẳng khá khẩm gì.

"Cô Vân nói vậy không hẳn đúng. Năm đó Diệp Dật Thần làm chuyện không bằng cầm thú, nhà họ Vân truy cứu cũng là lẽ đương nhiên."

Anh mỉm cười nói, giọng điệu thoải mái, hoàn toàn không có ý trách hận nhà họ Vân.

Nghe thế, Vân Băng Uyển thầm thở phào, tươi cười nói: "Có câu này của thần y Diệp, Băng Uyển yên tâm rồi."

Sau đó, hai người tiếp tục trò chuyện, Vân Băng Uyển cư xử như một người chị gái gần gũi, thân thiện.

Cô quan tâm đủ điều: hỏi anh trải nghiệm trong tù thế nào, hỏi tình cảnh của anh ở nhà họ Khương ra sao.

Trong lòng Diệp Sở thì đầy nghi hoặc: hai người vốn chẳng thân quen, đối phương có phải lo cho anh hơi quá không?

Chẳng lẽ có mục đích gì?

Anh chợt cảnh giác, nhưng nghĩ kỹ lại thấy không hợp lý.

Đối phương là đại tiểu thư nhà họ Vân, muốn gì có nấy, có thể mưu đồ gì ở anh chứ?

Chẳng lẽ nhắm vào chính anh?

Lại càng không thể, dù sao anh đã kết hôn rồi.

Điều anh không biết là, Vân Băng Uyển đúng là đang ôm cái ý ấy thật.

"Thần y Diệp, có chuyện này tôi luôn thắc mắc: với bản lĩnh của anh, vì sao lại cam lòng làm rể ở nhà họ Khương?"

Diệp Sở hoàn hồn, thấy Vân Băng Uyển đang tò mò nhìn mình, bèn cười khổ.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!