Chương 1015: Khối thứ ba
Linh cảm?
Mục Vỹ bình tĩnh trở lại. Hai khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bia mà hắn có đều ở trong Thần Không Bảo Động.
Hắn đã ghi nhớ thật kỹ tầng một và tầng hai của Bất Diệt Huyết Điển trong hai khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bia này rồi.
Nói mới để ý, chắc hẳn Cửu Linh Đoạt Thiên Bia có tổng cộng chín khối và đều ở trong tiểu thế giới Tam Thiên.
Nhưng tại sao một Huyết Điển thần bí bị giành giật ở cả đại thế giới Vạn Thiên như Bất Diệt Huyết Điển lại xuất hiện tại tiểu thế giới Tam Thiên?
Chẳng lẽ là vì Thiên Vận Đại Lục?
Mục Vỹ cũng không hiểu vì sao mình lại có suy đoán này.
Chỉ là do thấy quá kì lạ thôi!
Sau khi cẩn thận cảm ngộ, tâm trí Mục Vỹ chìm vào hai khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bia. Phút chốc, tiếng vù vù vang lên liên hồi trong Cửu Linh Đoạt Thiên Bia, đôi mắt Mục Vỹ như xuyên qua hết thảy mọi thứ, đi thẳng đến khu vực ẩn sâu trong cung điện.
Nơi cuối cung điện là một ngôi mộ yên lặng nằm giữa biển hoa bạt ngàn trước một căn nhà lá bắt mắt.
Trước phần mộ nọ là một bia mộ đứng thẳng!
Bia mộ!
Mục Vỹ ngẩn ngơ.
Lần đầu tiên hắn thấy Cửu Linh Đoạt Thiên Bia là ở trong một chiếc quan tài.
Sau đó chiếc quan tài bị Bảo Linh Nhi lấy đi, bẵng đi một thời gian Mục Vỹ có mượn lại để kiểm tra.
Chẳng qua chiếc quan tài đó chẳng có gì khác biệt ngoài chất liệu khá đặc thù.
Khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bia thứ hai thì được tìm thấy ở trong di chỉ Cổ Long.
Khối thứ ba là ở trong hang rồng, cũng là nơi này!
Thật là lạ lùng!
Nhưng Mục Vỹ không biết lạ ở chỗ nào!
Hắn chỉ biết mò mẫm từng chút một như người mù vậy.
Dường như Quy Nhất biết hết tất cả nhưng lại chẳng chịu tiết lộ cho hắn.
"Đồ cáo già!"
Thầm mắng trong lòng, Mục Vỹ bước đi thật nhanh và nhờ vào mắt rồng lặng lẽ che giấu khí tức của mình.
Hiện giờ không ai có thể cảm nhận được khí tức của Mục Vỹ vì đã có mắt rồng, trừ khi đối phương mặt đối mặt với hắn. Điều này thì không phải việc đáng để Mục Vỹ lo lắng!
Nhìn từ bên ngoài, cung điện này trông chỉ có hơn mười nghìn mét vuông nhưng vào trong rồi mới thấy thực tế còn gấp mấy chục lần.
Nơi này dùng phương pháp khuếch trương không gian, cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tám, lĩnh ngộ sức mạnh không gian có thể làm được. Nhưng khuếch trương không gian cho một diện tích lớn thế này thì có là cường giả cảnh giới Vũ Tiên tầng mười cũng đừng mơ tới chuyện đó!
Mục Vỹ chậm rãi tiến về hướng trái tim mách bảo, suốt dọc đường hắn đều dựa vào từng vật thể trong này để che đậy bản thân.
Qua mặt đám võ giả Cửu Hàn Thiên Cung và thánh địa Huyền Nguyệt thành công.
May thay, không phải chỗ nào trong cung điện cũng là một loạt những nhà lầu vừa cao vừa hoa lệ mà trái lại toàn là các nhà lá thấp bé. Phóng tầm mắt ra xa, mất đi tiên khí đã làm lộ ra những vùng đồng cỏ, có điều cỏ dại ở đây cao đến một, hai mét. Ai đi trong đó người ngoài sẽ khó lòng phát hiện, trừ phi hai bên ở khoảng cách rất gần.
Vừa dùng mắt rồng để che giấu khí tức vừa mượn cỏ dại để ngăn trở tầm mắt của những người khác, Mục Vỹ đi sâu vào trong.
Suốt đường đi đều không có gì lạ thường.
Bóng dáng Mục Vỹ xuất hiện bên cạnh ngôi mộ nằm cạnh nhà lá duy nhất khá lớn.
Phần mộ trước mắt cũng bình thường, chỉ là ngôi mộ ở sơn thôn vùng núi.
Bề mặt bia mộ trống rỗng, không có lấy một chữ nào.
Mục Vỹ biết nên làm gì rồi!
Hắn tiến lên nhỏ một giọt tinh huyết xuống. Bia mộ dần rung chuyển.
Ngay sau đó, toàn bộ cung điện rung lắc dữ dội, dư âm lan rộng ra khắp nơi.
Từng ký tự tối nghĩa dần in lên bia mộ không chữ.
Một lượng lớn chữ viết hiện ra trong đầu Mục Vỹ trong nháy mắt.
Cuối cùng, những chữ viết nọ tạo thành từng đoạn văn.
Bốn từ trên cùng chính là Bất Diệt Huyết Điển!
"Lại là Bất Diệt Huyết Điển, biết ngay mà!"
Đoạn chữ viết xuất hiện trong đầu làm trong lòng Mục Vỹ rúng động.
Chuyện này thật sự quá quái dị!
"Khưu Nhân sư huynh, nơi này ta thấy chắc là một cánh đồng hoang vu thôi, chắc chắn có kẻ bày đại trận ở đó để mê muội chúng ta!"
Đúng lúc này, một giọng nói từ xa vọng lại vào trong tai Mục Vỹ.
"Không nói nhiều, lo tìm đi!"
Hắn biết giọng này.
Hàn Khưu Nhân!
Hàn Khưu Nhân mắng: "Ngươi muốn cãi lệnh của phó cung chủ à? Lo mà tìm đi, tuyệt đối không được để sót bảo bối cho người của thánh địa Huyền Nguyệt được hời!"
"Dạ!"
Mấy tên đệ tử Cửu Hàn Thiên Cung ở cạnh Hàn Khưu Nhân bắt đầu lục soát.
Trong lúc bọn họ lục soát, Hàn Khưu Nhân hình như đứng một chỗ trò chuyện với một tên đệ tử để giết thời gian.
"Thánh địa Huyền Nguyệt nhiều người đẹp ghê, lúc nãy ta thấy mấy nữ tử xinh đẹp kia mà ngứa ngáy hết cả người!"
Hàn Khưu Nhân tỏ ra bức bối: "Thật ra võ giả như chúng ta có quan niệm cấm dục rất vững, nữ nhân chỉ là công cụ để giải tỏa, nhưng mà không hiểu sao lão tử thấy những nữ tử của thánh địa Huyền Nguyệt là cứ muốn làm một trận thế nào ấy!"
Nói rồi người gã ta run run, vẻ mặt đầy thèm thuồng.