Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chương 1125: Linh hồn thật dung hợp vào cơ thể

“Từ thiên bẩm đến tính cách của tiểu tử này đều rất khá, nhưng kém xa tên kia, ngươi vẫn muốn nâng đỡ hắn sao?”

“Sao lại không?”

Quy Nhất cười lạnh nói: “Chuyện ông không muốn làm, nhưng ta thì lại có đấy. Ta cũng không mong ông xía vào làm gì, có ta rồi thì tên này không chết được đâu, ít ra chưa đi đến bước cuối cùng thì hắn chưa chết được”.

“Ngươi vẫn chưa chịu từ bỏ đúng không?”

“Ta sẽ không bao giờ từ bỏ”.

Quy Nhất điểm nhiên nói: “Được rồi, sức mạnh Căn Nguyên Sinh Mệnh của ông đã cứu hắn, ta cảm ơn, nhưng ta mong ông đừng quan tâm đến chuyện mà ta muốn làm nữa!”

“Rốt cuộc ngươi nhìn trúng điểm nào ở hắn?”

Nghe thấy vậy, Quy Nhất hơi trầm tư.

“Nghị lực, một ý chí không nao núng sợ chết, dám phá bỏ giới hạn”.

“Nghị lực!”

Nghe vậy, ông lão hơi ngẩn người, ngay sau đó lại nở một nụ cười bất đắc dĩ.

Bây giờ, nghị lực còn tác dụng gì đâu!

“Vậy thôi!”

Ông lão xua tay rồi hoàn toán biến mất trong không gian, giờ chỉ còn lại một cuốn sách và một cái tiên đỉnh trôi im lìm trong không gian bất tận, sau đó trôi về một thế giới xa lạ.

Cùng lúc đó, không gian ở xung quanh xuất hiện vô vàn các lưỡi đao không gian.

Không gian sẽ không thể luôn luôn ổn định, mà tiềm ẩn nguy hiểm tuỳ từng lúc.

Lưỡi đao không gian chính là một trong số đó.

Các lưỡi đao này được hình thành trong một cơ hội trùng hợp khi ranh giới không gian tạo ra sự thay đổi, chúng vô hình và cực kỳ nguy hiểm.

Nhưng hiện giờ, Mục Vỹ đang ở bên trong cái tiên đỉnh, nên những lưỡi đao ấy chỉ chém cheng cheng bên ngoài và tạo thành các vết xước bên ngoài đỉnh.

Thời gian cứ thế trôi đi, vết xước ở mặt ngoài tiên đỉnh ngày một nhiều hơn.

Cái đỉnh Tiên Khí này sắp không chống đỡ được trước lực chém của các lưỡi đao không gian rồi.

“Tiểu tử thối, không xong rồi, cái đỉnh mà vỡ thì ngươi chờ chết đi”, Quy Nhất nhìn Mục Vỹ ở trong tiên đỉnh rồi khẽ giọng mắng nhiếc.

Nhưng bây giờ, Mục Vỹ đâu có nghe thấy y nói gì.

Lực linh hồn đang dần thẩm thấu vào từng bộ phận trên cơ thể hắn rồi.

Linh hồn thật rời khỏi xác rồi quay lại nào có dễ như việc ăn cơm uống nước chứ.

Một khi linh hồn thật rời đi, thì phải dung hợp lại với cơ thể.

Quá trình này nghe có vẻ đơn giản, nhưng cách làm lại chẳng đơn giản chút nào.

Ngày xưa khi hắn trùng sinh cũng là nhờ chủ thể này bất tài, rồi còn bị học trò, giáo viên và người của cả thành Bắc Vân cười nhạo nên hắn luôn thấy tự ti, chán chường, căn bản sống mà như đã chết, vì thế Mục Vỹ mới dễ dàng xuyên vào người hắn.

Nhưng bây giờ, cơ thể hắn giống như vô chủ rồi.

Song, cơ thể này đã hoàn toàn khác xưa.

Thật ra Mục Vỹ tăng cảnh giới không được coi là nhanh, đó là vì bước nào hắn cũng phải tu luyện đến viên mãn, để phòng xảy ra tình trạng nền móng bất ổn.

Bây giờ, nền móng đã rất chắc chắn rồi, nhưng phòng ngự của cơ thể cũng mạnh hơn trước kia rất nhiều lần, thêm hiệu quả nhờ hoá rồng nữa thì có thể nói cơ thể của hắn mạnh ngang với thánh khí hạ phẩm rồi.

Nhưng giờ, hắn lại đang hối hận muốn chết.

Cơ thể quá rắn rỏi, còn sức mạnh của linh hồn thật lại quá yếu, thành ra muốn dung hợp chúng với nhau khiến hắn mệt phờ râu.

“Nhanh lên, không xong mà tiên đỉnh vỡ là ngươi toi mạng đấy”.

“Biết rồi!”

Mục Vỹ nghiến răng tiếp tục.

Hắn không biết không gian mà mình đang tồn tại này là ở đâu.

Nhưng hắn biết không gian này chắc chắn cách tiểu thế giới Tam Thiên rất xa.

Đến tiên đỉnh còn không chống lại được sức tàn phá của lưỡi đao không gian, mà cơ thể hắn sao bằng tiên đỉnh được, giờ đỉnh mà vỡ là hắn bị chém thành trăm mảnh ngay.

Nhưng may mà Vỹ Lang lại ném cái tiên đỉnh này ra vào lúc hắn đang ở giữa ranh giới của sự sống và cái chết, nếu không chắc hắn đã chết lâu rồi.

Một âm thanh chợt vang lên.

Quy Nhất nói: “Này tiểu tử, không chờ được ngươi nữa đâu, Tiên Khí vỡ rồi, ngươi chờ chết đi. Giờ ta sẽ phá vách ngăn không gian, rời khỏi không gian này đã rồi tính tiếp”.

Quy Nhất chợt hô lên.

Vách ngăn không gian?

Nghe thấy vậy, Mục Vỹ lập tức sững người.

Mẹ kiếp cái tên này!

Ngươi có thể phá vách ngăn không gian thì sao không phá từ sớm đi, chờ đến tận bây giờ làm gì, không biết đã bị thổi đến nơi nào rồi, kiểu gì mọi người cũng nghĩ hắn lại chết tiếp rồi cho xem.

Hành động tiếp theo của Quy Nhất khiến Mục Vỹ nghệt mặt ra.

Tru Tiên Đồ cử động, dường như tất cả sức mạnh của tiên đỉnh đều bị rút cạn, vì không còn tiên khí gia cố nên cái đỉnh lập tức vỡ nát.

“Chết tiệt! Cách ngươi phá vách ngăn là dùng cái tiên đỉnh này à?”

Mục Vỹ cạn lời khi thấy hành động này của Tru Tiên Đồ.

Ngay sau đó, một sức ép như dời non lấp bể đã khiến Mục Vỹ hít thở khó nhọc, toàn thân cũng mất đi nhận thức.

Nhưng trước khi ngất đi, Mục Vỹ có thể cảm thấy một điều.

Linh hồn thật và cơ thể của hắn chưa dung hợp đến mức hoàn hảo, nên hắn chưa thể điều khiển bản thân được.

Như vậy có nghĩa là dù hắn phá được vách ngăn không gian rồi tiến vào một tiểu thế giới xa lạ thì hắn cũng sẽ biến thành một kẻ mà mọi người thường gọi là thiểu năng.

Thế là xong!

Cuối cùng, trong đầu Mục Vỹ hiện ra câu nói ấy rồi hắn đã ngất lịm đi.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!