Chương 1133: Hoả Hành Sơn
“Đi!”
Mục Vỹ thúc ngựa nói.
“Đi đâu cơ?”
“Gia nhập Hoả Hành Sơn!”
Mục Vỹ mỉm cười từ trong ánh mắt.
Dù vậy thì họ cũng phải gia nhập Hoả Hành Sơn trước đã, sau đó mới thông qua Hoả Hành Sơn rồi tới Ngũ Hành Thiên Phủ sau.
Chờ sau khi nắm được bí mật về trận pháp dịch chuyển của Ngũ Hành Thiên Phủ xong, Mục Vỹ sẽ tìm cơ hội xem có thể tìm được vị trí của tiểu thế giới Tam Thiên hay không.
Còn cách phá vách ngăn không gian của tiểu thế giới Tam Thiên, dù Mục Vỹ không có khả năng làm được việc này, nhưng hắn tin lão quỷ Quy Nhất chắc chắn có cách.
Nếu không thì bây giờ, chắc hắn vẫn đang ở trong không gian vô tận, chứ không phải tiểu thế giới Ngũ Hành này.
Ba tháng nữa, Hoả Hành Sơn sẽ tổ chức khảo hạch đệ tử ngoại sơn, vậy là sắp bắt đầu rồi.
Lúc này, Hoả Hành Sơn cũng dần trở nên bận rộn hơn.
Hoả Hành Sơn nằm ở một phần trung tâm quanh ngũ hành, môn phái được xây dựng trong dãy núi Hoả Tinh - nơi có hoả khí dồi dào.
Nơi đây quanh năm nóng bức, nhưng sức nóng này chỉ vượt sức chịu đựng của người bình thường, còn với các đệ tử của Hoả Hành Sơn mà nói lại là nơi tu luyện lý tưởng nhất.
Bọn họ tu luyện sức mạnh chân nguyên thuộc tính hoả, nên thấy trong người mình đã có sẵn lửa nóng.
Hiện giờ, đang có từng tốp đệ tử bận rộn chân tay ngoài cửa của Hoả Hành Sơn.
Cuộc khảo hạch của đệ tử ngoại sơn có thể nói là sự việc trọng đại nhất của môn phái.
Bởi sau cuộc thi này, họ không những chọn được các đệ tử ngoại sơn, mà còn phát hiện được vài thiên tài tuyệt thế, thậm chí có thể trở thành đệ tử nội sơn ngay lập tức.
Để trở thành đệ tử ngoại sơn thì thực lực bét nhất cũng phải là tầng thứ năm cảnh giới Linh Huyệt, vì hầu hết đệ tử cấp này đều thuộc từ tầng thứ năm đến mười.
Còn đệ tử nội sơn thì từ tầng thứ nhất đến tầng thứ mười cảnh giới Thông Thần.
Trên đệ tử nội ngoại sơn là Hoả Thánh Tử quyền cao chức trọng.
Hoả Thánh Tử cần đạt yêu cầu là trên một trăm tuổi, thực lực từ tầng thứ nhất đến tầng thứ năm cảnh giới Vũ Tiên.
Còn Hoả Thánh Tử vượt qua tầng thứ năm - Vạn Thọ thì không gọi là Hoả Thánh Tử nữa, mà lập tức trở thành trưởng lão của Hoả Hành Sơn.
Hơn nữa còn là trưởng lão hạt nhân.
Từ cách phân chia này có thể thấy thực lực ở tiểu thế giới Ngũ Hành lớn mạnh hơn tiểu thế giới Tam Thiên rất nhiều.
Sở dĩ Hoả Hành Sơn coi cuộc khảo hạch đệ tử ngoại sơn là một sự kiện quan trọng cũng bởi một chuyện cách đây nhiều năm về trước.
Khi ấy có một người thanh niên chừng hơn năm mươi tuổi đã đến tham gia khảo hạch.
Người đó đã dễ dàng thông qua khảo hạch cho đệ tử ngoại sơn, hơn nữa còn liên tục tạo ra kỳ tích.
Cuối cùng còn kinh động tới cả sơn chủ của Hoả Hành Sơn.
Qua cuộc khảo hạch, Hoả Hành Sơn phát hiện dù người này mới hơn năm mươi tuổi, nhưng lại có lĩnh ngộ khủng khiếp với chân nguyên thuộc tính Hoả, hơn nữa còn là thiên tài đơn thuộc tính nghìn năm có một.
Gặp thiên tài song hay tam thuộc tính cũng không khiến Hoả Hành Sơn vui như thế được.
Bởi các thiên tài như trên mà xuất hiện là bị Ngũ Hành Thiên Phủ cuỗm ngay rồi còn đâu.
Bọn họ không thể giữ những thiên tài như vậy ở lại được.
Vì thế khi thiên tài đơn thuộc tính này xuất hiện, Hoả Hành Sơn đã vui hơn bắt được vàng.
Dù khi đó, người ấy mới chỉ ở tầng thứ chín cảnh giới Thông Thần, chưa đến cảnh giới Vũ Tiên, nhưng vẫn được sơn chủ phá lệ phong làm Hoả Thánh Tử.
Mà người đó chính là Hoả Lân - sơn chủ hiện tại của Hoả Hành Sơn.
Vì chuyện này nên sau khi trở thành sơn chủ của Hoả Hành Sơn, Hoả Lân đã ban hành một quy định mới, nếu có thiên tài xuất chúng trong cuộc khảo hạch đệ tử ngoại sơn thì hoàn toàn có thể được cất nhắc lên thành đệ tử nội sơn, hay thậm chí là Hoả Thánh Tử.
Chỉ cần có thực lực, Hoả Hành Sơn sẽ cho mọi người một cơ hội biểu hiện công bằng như nhau.
Song, Hoả Hành Sơn cũng không lo có gian tế lẻn vào.
Bởi ở Hoả Vực này chỉ có duy nhất một thế lực lớn là Hoả Hành Sơn, các thành trì ở đây chỉ có các học viện hành Hoả, không hề có thế lực khác tồn tại chứ đừng nói là gian tế.
Mấy trăm năm sau cũng đủ để nghiệm chứng tính xác thực từ hành động này của Hoả Lân.
Suốt nhiều năm qua, mỗi khi Hoả Hành Sơn tổ chức cuộc khảo hạch đệ tử ngoại sơn thì đều phát hiện ra vài thiên tài, họ không chỉ có thực lực vượt các đệ tử ngoại sơn bình thường, mà lĩnh ngộ với sức mạnh thuộc tính Hoả còn rất thâm sâu.
Dù Hoả Hành Sơn không thể giữ lại hết các thiên tài này, nhưng thiên tài đơn thuộc tính thì họ vẫn giữ lại được.
Vì Ngũ Hành Thiên Phủ không đoái hoài đến thiên tài đơn thuộc tính cho lắm.
Lúc này, trong đám đông bận rộn có một người đứng chắp tay sau lưng, mặt mày vênh vao đứng giữa trung tâm rồi ra lệnh liên hồi.
“Nhanh cái tay lên, cuộc thi lần này là mặt mũi của Hoả Hành Sơn chúng ta đấy. Bây giờ, cả năm thế lực lớn đều đang tiến hành chiêu mộ đệ tử, chúng ta không thể để người khác nói là thua Thần Mộc Tông được”.
Người thanh niên đó mặc trường sam màu vàng nhạt với khí chất phi phàm, gương mặt còn có ngạo khí nhàn nhạt.
Thấy mọi người làm việc uể oải nên gã không nhịn được cau mày quát mắng.
“Trần Kiệt Ngọc”.
Đúng lúc này, khi người thanh niên đó đang quát mắng mọi người, một giọng nói khiến người ta phát run chợt vang lên.