Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Hôm nay, xe ngựa dừng bước trong một cánh rừng. Lâm di bận rộn nhóm lửa và nướng một ít thịt thỏ có được sau khi đi săn.

Ở phía bên kia, Ngưu Oa đang thi triển một bộ quyền pháp - Hổ Bộ Long Hành Quyền!

Đây là bộ quyền pháp Huyền Giai trung cấp mà Mục Vỹ lấy được từ trong Thần Không Bảo Động, rất thích hợp với khả năng tu luyện của Ngưu Oa hiện giờ.

Cuốn quyền pháp này được cất giấu trong Thần Không Bảo Động của Tru Tiên Đồ nên đương nhiên trình độ sẽ cao siêu hơn tất cả quyền pháp mà hắn biết trong kiếp trước.

Suốt đường đi, lúc nào Ngưu Oa cũng chăm chỉ tu luyện, không để một phút giây nào trôi qua lãng phí.

Lúc này, Mục Vỹ đang ngồi xếp bằng dưới đất và phòng thủ tâm thần.

Dạo gần đây, mỗi ngày hắn đều tập trung vào việc khôi phục thực lực.

Linh hồn thật một khi bị tách ra khỏi thể xác thì vô cùng khó hợp nhất trở lại!

Hơn một tháng qua, Mục Vỹ chỉ mới tăng tỉ lệ dung hợp lên một chút, hắn tự ước lượng được bản thân có thể phát huy sức mạnh đâu đó xung quanh tầng một cảnh giới Vũ Tiên.

"Xem ra muốn khôi phục thực lực không những phải đẩy mạnh quá trình dung hợp mà còn cần đến một số bảo vật có tác dụng sửa chữa lực linh hồn mới được!"

Mục Vỹ thì thầm.

"Vỹ ca, ăn thịt này!"

Thật ra mặc dù Mục Vỹ bị hạn chế thực lực nhưng dù gì cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tám của hắn vẫn còn ở đó, không ăn không uống cũng chẳng sao, nhưng nếu Mục Vỹ làm vậy thật thì có khi sẽ làm hai mẹ con sợ chết khiếp quá.

"Tới đây!"

Mục Vỹ đứng dậy nhìn Lâm di và Ngưu Oa, khẽ mỉm cười.

"Sao rồi?", hắn hỏi Ngưu Oa.

"Hổ Bộ Long Hành Quyền huyền diệu thật đấy, giờ ta mới học được ba trong chín thức thôi, há há...

"Ba thức à? Khá lắm!"

"Hờ, ta có cảm giác uống Thanh Nguyên Đan xong có thể sẽ tiếp tục đột phá trong mấy ngày tới!", Ngưu Oa vui vẻ cười.

Tiếp tục đột phá!

Nghĩa là tầng thứ ba của cảnh giới Linh Huyệt!

"Đừng vội đắc ý!", mẹ Ngưu Oa bĩu môi: "Nếu không có Mục Vỹ thì con còn bị mắc kẹt ở tầng một cảnh giới Linh Huyệt đó!"

"Mẹ à..."

"Lâm di nói sai rồi ạ!"

Mục Vỹ nhoẻn môi: "Thật ra Ngưu Oa có thiên phút rất cao, cơ mà con nghĩ Tiên Nham Các sẽ phù hợp với cậu ấy hơn".

"Ha ha... Tại ban đầu nghĩ là vào đại một trong năm thế lực lớn là giỏi lắm rồi chứ không suy nghĩ nhiều. Thôi, giờ chúng ta không kịp tới Tiên Nham Các đâu, hơn nữa thiên phú thuộc tính hỏa của Vỹ ca mạnh như thế, đi Tiên Nham Các với ta thì phí lắm!"

Thấy dáng vẻ cười hí hửng của Ngưu Oa, Mục Vỹ rất muốn nói rằng thật ra hắn tu luyện Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, trong cơ thể có cả chí bảo hành Thổ - đá Bổ Thiên.

Thứ này còn trân quý hơn thiên hỏa.

Có lẽ khả năng lĩnh ngộ nguyên tố thổ của hắn nhỉnh hơn một chút!

Chẳng qua chuyện này mà nói cho mẹ con Ngưu Oa biết chỉ khiến hai người họ câu nệ hơn thôi. Hiện giờ họ đã xem Mục Vỹ là ân nhân, hắn không muốn làm họ thấy mắc nợ mình hơn nữa.

Trong hai tháng tiếp theo, ba người kết hợp luân phiên đi đường và nghỉ ngơi như đang đi du lịch, vô cùng thỏa thích.

Chớp mắt đã qua ba tháng, ba người đã đến Hỏa Hành Sơn.

Lúc này, trên Hỏa Hành Sơn dù trong dù ngoài đều đông nghịt người.

Gần như toàn bộ đệ tử thiên tài trong Hỏa Vực đều đến đây để tham gia cuộc tuyển chọn đệ tử ngoại môn của Hỏa Hành Sơn.

Biển người trước mắt làm tâm trạng Ngưu Oa bắt đầu e ngại.

"Đừng sợ, chỉ cần ngươi quen với Hổ Bộ Long Hành Quyền thì không ai có cảnh giới trên ngươi hai tầng là đối thủ của ngươi đâu!", Mục Vỹ động viên.

"Ta biết rồi!"

Thuở trước bản thân Mục Vỹ cũng từng có cảm giác này.

Nhưng mà đó đã là rất lâu về trước rồi, khi ấy hắn là một đứa trẻ mồ côi.

Bây giờ thấy Ngưu Oa có Lâm di đi cùng cổ vũ, trong lòng Mục Vỹ cũng nhẹ nhõm phần nào.

Trong kiếp trước, hắn hoàn toàn không biết mình đến từ đâu, từ nhỏ đã ở trong Thập Vạn Đại Sơn, cuộc sống ăn lông ở lỗ đã tạo ra tinh thần sắt thép như sói hoang của hắn.

Không nề hà nguy nan, không bao giờ sợ hãi cường địch.

Nhưng khi đó cha mẹ hắn đang ở đâu!

Sau khi trùng sinh, có Mục Thanh Vũ và Vỹ Tâm Dao, Mục Vỹ lại cảm nhận được điều gì đó khác lạ.

Song, cánh cổng của Hỏa Hành Sơn mở ra cắt ngang dòng hồi ức của hắn.

Từng đệ tử ngoại sơn mặc trường sam màu xám của Hỏa Hành Sơn nối đuôi nhau ra ngoài.

Mỗi một người đều trông oai phong lẫm liệt khiến cho các đệ tử thiên tài đến từ khắp nơi trên Hỏa Vực hơi áp lực.

"Chào mừng các vị đến với cuộc tuyển chọn đệ tử Hỏa Hành Sơn ta. Ta là Hỏa Lưu Vân, tổng trưởng lão ngoại sơn Hỏa Hành Sơn phụ trách cuộc thi tuyển đệ tử ngoại sơn lần này. Tiếp đến ta sẽ phổ biến một số điều kiện dự thi!"

Một ông lão từ trong sơn môn nguy nga và hùng vĩ của Hỏa Hành Sơn đi ra, dõng dạc tuyên bố.

Mục Vỹ nhìn là biết cảnh giới của tổng trưởng lão ngoại sơn này, cảnh giới Thông Thần tầng mười.

"Thứ nhất, những ai hơn 100 tuổi và chưa đến cảnh giới Thông Thần không được thi. Thứ hai, ai dưới 15 tuổi và chưa đạt đến cảnh giới Linh Huyệt không được thi. Tương tự với trên 20 tuổi và chưa tới tầng năm của cảnh giới Linh Huyệt!"

Ba quy tắc dự thi vừa được công bố thì xung quanh ồ lên.

Tất nhiên họ biết điều kiện dự thi của Hỏa Hành Sơn là gì nhưng không ngờ năm nay lại đổi.

Dưới 15 tuổi chưa đến cảnh giới Linh Huyệt thì không được thi ư?

Những năm qua là 20 tuổi lận!

Một số người ầm ĩ đầy bất mãn.

Đã thế trên 25 tuổi mà không nằm trên cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm cũng không đủ điều kiện dự thi. Quy định này quá khắt khe!

Những đệ tử tới đây dự thi tức khắc kêu gào phản đối.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!