Chương 1136: Kiểm tra thiên phú
"Kẻ nào cả gan ồn ào sẽ bị đuổi ra ngoài, hậu bối hay bất kì ai trong tộc suốt đời không được bước vào Hỏa Hành Sơn ta nửa bước!"
Thấy những người xung quanh bắt đầu náo động, Hỏa Lưu Vân lạnh lùng cất tiếng.
Câu quát của ông ta làm đông đảo đệ tử quanh đây tức thì im lặng, không dám ho he.
Sau khi nghe phổ biến điều kiện dự thi, Mục Vỹ cũng âm thầm tặc lưỡi.
Yêu cầu thu nạp đệ tử của Hỏa Hành Sơn này cao quá cao, chẳng khác gì lúc các thế lực siêu cấp trong tiểu thế giới Tam Thiên tuyển chọn đệ tử nội môn cả!
"Hỏa Hành Sơn ta không phải nơi nuôi kẻ vô dụng. Tại đây, ngươi có năng lực thì sẽ nhận được nhiều lợi ích cũng như tài nguyên hơn, điều kiện tu luyện cũng tốt hơn. Không thì cút khỏi Hỏa Hành Sơn!"
Hỏa Lưu Vân lại lớn tiếng.
Mọi người nghe vậy đều giữ trật tự.
Một số người thì buồn bã rời đi.
Họ không ngờ cuộc tuyển chọn năm nay thay đổi điều kiện dự thi.
Nhưng dù vậy vẫn có khoảng mười nghìn người còn đứng tại đây.
Hiển nhiên là những người này đều đạt tiêu chuẩn.
Thấy còn khoảng mười nghìn người, Hỏa Lưu Vân gật đầu rồi nói: "Tốt. Bây giờ, tất cả đệ tử tham gia cuộc thi theo ta vào Hỏa Hành Sơn, người thân họ hàng chờ ở ngoài. Sau khi khảo hạch bắt đầu, thí sinh sống hay chết Hỏa Hành Sơn ta không chịu trách nhiệm!"
Không cần trưởng lão nói rõ bọn họ đã biết trước điều này.
Hỏa Hành Sơn là một trong năm phe phái hùng mạnh của tiểu thế giới Ngũ Hành, sơn môn thì tọa lạc tại dãy núi Hỏa Tinh nên tất nhiên là vô cùng siêu phàm và quyền lực.
Sau khi đi vào Hỏa Hành Sơn, Mục Vỹ tức khắc cảm nhận được năng lượng nguyên tố hỏa đang tăng lên rất nhanh.
Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí của hắn cũng bắt đầu lặng lẽ vận chuyển.
Chỉ trong chút thời gian ngắn ngủi nhưng lượng Hỏa hành hấp thu được là rất lớn, Mục Vỹ có thể thấy hỏa khí trong Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí lại tăng lên đáng kể.
"Không hổ là Hỏa Hành Sơn!"
Mục Vỹ thầm bất ngờ.
Nếu như tu hành tại đây mấy chục năm thì có lẽ Hỏa nguyên trong chín loại nguyên tố sẽ đạt đến trình độ đáng sợ.
Có vẻ đến Hỏa Hành Sơn là một quyết định đúng đắn rồi.
"Bên dưới bắt đầu nhận số thứ tự, theo thứ tự chuẩn bị thi ba vòng!"
Hỏa Lưu Vân đứng ở đầu đám đông, giọng không lớn cũng không nhỏ nhưng mỗi một người tại đây đều nghe thấy rõ ràng.
"Trong ba vòng, vòng thi thứ nhất là thuộc tính, kiểm tra độ dung hợp chân nguyên Hỏa hành của võ giả. Thấp nhất là nhất phẩm, cao nhất là thập phẩm, trên tam phẩm thì đậu!"
"Vòng thi thứ hai kiểm tra năng lực. Sơn môn sẽ chọn ra con rối cùng cấp bậc để rèn luyện các ngươi".
"Vòng thi thứ ba là chí hướng võ đạo, có thiết lập ảo trận, để xem các ngươi có thể kiên trì được bao lâu!"
Hỏa Lưu Vân nhìn đám thí sinh háo hức muốn bắt đầu thi bên dưới, nói với vẻ không buồn không vui: "Thi đấu sẽ trở thành đệ tử ngoại môn chính thức của Hỏa Hành Sơn!"
Ông ta vừa nói xong thì số thứ tự bắt đầu được phân phát. Đông đảo đệ tử bên dưới đã bắt đầu thảo luận hăng say từ khi nào.
"Thiên phú phải đạt đến tam phẩm mới qua, ở thành Hỏa Vân của chúng ta thì thiên phú tam phẩm đã là thiên tài rồi!"
"Phải đấy, mà không ngờ năm nay là con rối, mấy năm qua toàn là hỏa thú không à. Con rối mạnh hơn hỏa thú nhiều, dù gì hỏa thú còn biết đau chứ con rối thì không, trừ khi đánh lùi được nó!"
"Các ngươi thì biết cái gì, ta nghe một đệ tử ngoại sơn nói hai vòng thi trước không là gì, vòng thứ ba mới là quan trọng nhất. Ngươi tưởng ảo trận nghĩa là khảo nghiệm chí hướng võ đạo thôi chắc?"
"Còn gì nữa, còn gì nữa? Nói mau lên!"
"Ảo trận cũng có cấp bậc và nó thử thách lòng trung thành võ đạo của võ giả trên mọi phương diện, bao gồm sát phạt. Không chịu nổi mà vẫn ngoan cố ở trong đó thì chưa chắc bảo toàn được tính mạng đâu!"
Những lời này tức thì làm một vài đệ tử dự thi tái mặt.
Ngưu Oa cũng trở nên căng thẳng.
"Vỹ ca, khả năng khống chế lửa của huynh mạnh như thế chắc chắn là tam phẩm rồi, hoặc có khi là tứ phẩm luôn. Ta thì thảm rồi, khả năng hấp thu Hỏa hành của ta nhiều lắm cũng nhị phẩm thôi!"
Y nhìn xung quanh và thẫn thờ nói.
"Chưa chắc!"
Mục Vỹ nói rồi vỗ vai Ngưu Oa, nhếch môi: "Yên tâm, ngươi ít nhất là ngũ phẩm đấy!"
Làm gì có chuyện đó!
Tuy nhiên, ngay khoảnh khắc bị Mục Vỹ vỗ vai, Ngưu Oa bất chợt thấy dường như khả năng cảm ngộ chân nguyên Hỏa hành xung quanh của mình đã tăng lên rồi.
"Chao ôi! Vỹ ca, huynh đừng nói nha, tự nhiên huynh vừa nói xong thì ta thấy ta nhạy cảm với chân nguyên Hỏa hành hơn đó!"
"Thấy chưa, tự tin lên, ngươi làm được mà".
"Ừm!"
Trong lúc hai người nói chuyện, cuộc thi bắt đầu được tiến hành.
Số thứ tự của Ngưu Oa là 9900, của Mục Vỹ là 9901.
Hai người xếp gần chót nên quyết định đứng chờ.
Nhưng trong lúc chờ đợi, Mục Vỹ đột nhiên cảm nhận được có một ánh mắt đầy nham hiểm như rắn độc nhìn mình và Ngưu Oa chằm chằm.
Nhìn về hướng đó, hắn phát hiện một kẻ đang theo dõi Ngưu Oa bằng nụ cười tàn khốc.
"Hắn là ai thế?"
Ngưu Oa cũng chú ý đến ánh nhìn đó.
"Trần Kiệt Ngọc!"
"Con trai Trần Luân? Đệ tử ngoại sơn của Hỏa Hành Sơn?"
"Chính là gã!"
Ngưu Oa nói với giọng oán hận: "Kẻ này cực kỳ hèn hạ, cha gã ỷ vào việc gã nằm trong Hỏa Hành Sơn nên làm ăn rất vô lý, bóc lột vô độ. Nghe nói gã bám váy một nữ nhân trong Hỏa Hành Sơn nên cũng tác oai tác quái ghê gớm lắm".
Vừa nhắc tới hai cha con này, trông y rất phẫn nộ.
"Xem ra chúng ta bị nhắm vào rồi!", Mục Vỹ khẽ mỉm cười: "Ngồi xuống tu luyện đi, đừng quan tâm những người như vậy!"
"Ta biết rồi".
Trong suốt quá trình đồng hành cùng nhau, Ngưu Oa thấy được sự lợi hại của Mục Vỹ rất rõ. Đối với y, Mục Vỹ như thần vậy, dường như không có chuyện gì hắn làm không được.
Hơn nữa, trên đường tới đây với quãng thời gian ba tháng, đến bây giờ Ngưu Oa đã đột phá đến cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm nên không thấy Trần Kiệt Ngọc đáng sợ như trước nữa.
Mục Vỹ nói chí phải, sợ không phải vì đối thủ quá mạnh mà vì chính mình quá nhỏ yếu.
Hiện tại y đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, thế nên Trần Kiệt Ngọc cũng không còn là một kẻ quá ghê gớm với y.
"Hừ, hai con kiến rẻ mạt!"
Nhìn Mục Vỹ và Ngưu Oa, Trần Kiệt Ngọc hậm hực làu bàu.
Trong mắt gã, hai người này chỉ là hai kẻ vô dụng xuất thân từ một sơn thôn nhỏ bé, hôm nay nhiều lắm là tới để mở rộng tầm mắt mà thôi.
Dù sao chăng nữa Trần Luân cũng là cha gã, con trai đương nhiên phải báo thù cho cha mình rồi.
Nhưng cũng không thể chơi chết hai kẻ Mục Vỹ và Ngưu Oa này dễ thế được, chơi đến khi không còn gì nữa mới vui!
Vòng thứ nhất, kiểm tra thiên phú Hỏa hành!
Đám đệ tử đang xếp hàng đều lộ vẻ hào hứng, nóng lòng muốn thử.
Nhưng sau khi một trăm người đầu tiên thi xong, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Không ngờ trong một trăm thí sinh dự thi chỉ có tầm chục người vượt qua.
Hơn nữa, về cơ bản mười người này đều có thiên phú tam phẩm.
Quả là khó mà tưởng tượng.