Chương 1142: Tìm cơ hội sau
Thủy Vân Yên nhìn người thanh niên đứng sau mình đầy hài lòng, cười nói: "Thiên Hành, con làm tốt lắm, nhưng cũng phải cẩn thận nhé, đừng để bị lật thuyền trong mương".
"Vân di đừng lo, con thấy cái tên từ đâu chui ra này chỉ mạnh hơn Hỏa Lân năm xưa một chút thôi, một tay cũng đủ đối phó với hắn rồi!"
Thủy Thiên Hành cười ha ha: "Hôm nay, con sẽ cho bọn Hỏa Hành Sơn thấy Thiên Thủy Phái chúng ta sinh ra đã vượt trội hơn họ rồi, dù họ có nhiều thiên tài đến đâu đi nữa cũng vô dụng thôi".
"Giỏi!"
Thủy Vân Yên rất vừa ý với cậu hậu bối này của mình.
Dù về thiên phú hay thực lực đều là hàng đầu, chắc chắn tương lai của người này sẽ rất rộng mở.
Chỉ tiếc là con trai, nếu là nữ thì sẽ có cơ hội thừa kế vị trí chưởng môn của bà ta rồi!
Cùng lúc đó, càng ngày càng nhiều đệ tử đứng ở khu vực dành cho những người đã vượt qua vòng thi ở bên ngoài ngọn núi của Hỏa Hành Sơn.
Tổng số đệ tử tham gia cuộc thi năm nay lên đến ba mươi nghìn người nhưng lại chưa đến ba nghìn người đậu.
Ngưu Oa đứng trong đám đông và nhìn thẻ đệ tử ngoại sơn của mình với tâm trạng hân hoan.
"Vỹ ca, Hỏa Hành Sơn đúng là Hỏa Hành Sơn mà, thẻ thôi mà cũng oai phết nhờ, nhìn đỉnh quá trời!", y treo thẻ ở bên hông rồi phấn khích reo lên.
Trở thành đệ tử ngoại sơn là ước mơ của Ngưu Oa. Mới mấy tháng trước đây thôi y còn sầu não vì cảnh giới của mình.
Vậy mà thời gian thoáng qua, giờ đây y đã trở thành đệ tử ngoại sơn của Hỏa Hành Sơn rồi.
Cuộc đời đúng là khó đoán trước được gì.
Nhưng có một điều Ngưu Oa luôn tâm niệm trong lòng, đó là tất cả những điều này đều do Mục Vỹ mang đến cho mình.
Vậy nên trong lòng y càng tôn sùng Mục Vỹ hơn bao giờ hết.
"Cơ mà sao Vỹ ca không có thẻ thế? Sao lại thế được, có thiên phú thập phẩm, đấm vỡ con rối chỉ bằng một cú đấm, lại còn là Thông Thần tầng thứ mười, huynh còn bá đạo hơn sơn chủ trước đây của chúng ta nữa", Ngưu Oa cười hả hê cà khịa: "Huynh nhìn những nữ đệ tử kia xem, nhìn huynh đắm đuối như muốn mổ xẻ huynh ra vậy".
Nghe thấy lời này, Mục Vỹ chỉ biết cười khổ.
"Lẽ nào họ tính cấp Thánh Tử Lệnh của Hỏa Thánh Tử cho huynh luôn? Nghe nói chỉ có Hỏa Thánh Tử của Hỏa Hành Sơn chúng ta mới có tư cách được nhận Thánh Tử Lệnh, không những thế còn giết được đệ tử ngoại sơn và ra lệnh cho đệ tử nội sơn, địa vị còn cao hơn cả trưởng lão nội môn, chỉ thấp hơn trưởng lão hạt nhân chút ít".
Ngưu Oa càng nói càng phấn khích, bắt đầu có những suy nghĩ kì lạ, hào hứng đến nỗi cứ như người được nhận Thánh Tử Lệnh là mình.
Mục Vỹ thì chỉ lắc đầu cười ngán ngẩm.
Hắn không quan tâm Thánh Tử Lệnh gì đấy.
Hắn bận tâm đến việc làm thế nào để tiến thẳng vào Ngũ Hành Thiên Phủ thông qua Hỏa Hành Sơn hơn.
Nếu như Mục Vỹ cho Hỏa Hành Sơn thấy những thiên phú thuộc tính khác của mình ngay sau khi thể hiện thiên phú chân nguyên của thuộc tính hỏa thì có lẽ bọn họ sẽ chẳng còn chút tình cảm nào với người đệ tử này mất.
Mục Vỹ biết rằng mỗi một đệ tử mà Hỏa Hành Sơn phải đưa đi đều rất quý giá với bọn họ nên họ chẳng muốn điều đó xảy ra chút nào.
"Xem ra phải tìm cơ hội nào đó thôi!"
Hắn vừa mới hạ quyết tâm thì một tiếng cười lớn quẩn quanh bên ngoài ngọn núi.
"Ai là Mục Vỹ?"
Một nguồn năng lượng bạo phát, một uy áp hùng mạnh lập tức kéo tới dữ dội và bao phủ lấy toàn bộ dãy núi.
Cường giả cảnh giới Sinh Tử!
Gần như không cần cảm giác Mục Vỹ đã đoán được ngay.
Rất có thể người vừa đến chính là sơn chủ Hỏa Hành Sơn - Hỏa Lân!
"Đệ tử Mục Vỹ bái kiến sơn chủ!"
"Ồ? Mục Vỹ là ngươi à?"
Hỏa Lân nhìn Mục Vỹ với ánh mắt khen ngợi.
Chỉ dựa vào một câu hỏi của ông ta thôi đã có thể kết luận ông ta là sơn chủ Hỏa Hành Sơn, người này khá tinh ý đấy.
Hỏa Lân đánh giá Mục Vỹ, trong mắt đầy vẻ tán thưởng.
"Cảnh giới Thông Thần tầng thứ mười, lại còn có thiên phú thập phẩm. Tốt, tốt lắm!", ông ta cực kỳ hài lòng về Mục Vỹ.
Hỏa Lân đi quanh hắn hai vòng rồi cười phá lên: "Mục Vỹ à? Không tệ! Cậu còn hơn cả bổn tọa năm đó nữa, đã thế còn chưa đến 30 tuổi nữa chứ, ha ha..."
Chưa đến 30 tuổi!
Vừa nghe thấy câu này, ai nấy đều há hốc mồm.
30 tuổi!
Thiên tài gì thế này?
Võ giả Thông Thần tầng mười mà mới 30 tuổi ư?
"Mục Vỹ, nghe đây, hôm nay bản sơn chủ sẽ phong ngươi là Hỏa Thánh Tử của Hỏa Hành Sơn, đây là Thánh Tử Lệnh của ngươi!"
Nói xong, Hỏa Lân vung tay. Một chiếc lệnh bài thình lình xuất hiện.
"Thánh Tử Lệnh là lệnh bài tượng trưng cho thân phận Hóa Thánh Tử của Hỏa Hành Sơn ta, đại diện cho vinh quang của chính ngươi. Kẻ nào dám ra tay với Hỏa Thánh Tử Hỏa Hành Sơn, Thánh Tử Lệnh này sẽ ghi chép hết lại và phản hồi về cho tông môn. Hỏa Hành Sơn ta nhất định sẽ toàn lực truy sát!"
Giọng Hỏa Lân đầy uy nghiêm.
"Sau khi các ngươi gia nhập Hỏa Hành Sơn ta phải cố gắng tu luyện, mai này tất giỏi giang. Hỏa Hành Sơn rất công bằng, ai tự lực cánh sinh thì sẽ nhận được sự vinh hiển mà người đó nên có!"
Câu nói tiếp theo của ông ta làm động lực cho rất nhiều đệ tử có mặt tại đây.
Nhìn đôi mắt đầy hào hứng của đám đệ tử, Mục Vỹ biết cổ vũ thế này là rất đúng đắn.
Chẳng qua những đệ tử cũ thì cười gượng sau khi thấy cảnh này.
Phấn đấu trở thành Hỏa Thánh Tử ư?
Số lượng Hỏa Thánh Tử trong Hỏa Hành Sơn hiện nay chỉ hơn một trăm người, hơn hết còn phải đạt yêu cầu đột phá cảnh giới Vũ Tiên trước 100 tuổi.
Trừ những người có thiên phú trác tuyệt như Mục Vỹ ra thì mấy ai có thể làm được điều đó?
Bọn tân đệ tử này vừa vào tông môn nên mới tràn trề hy vọng như thế, rèn luyện vài ba năm rồi sẽ biết hiện thực tàn khốc thế nào thôi.
Chẳng qua bọn họ biết giờ mà cảnh báo cho đám đệ tử thì cũng như không thôi.