Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Chương 1165: Xử lý Trần Kiệt Ngọc

Đêm đến, khi ánh trăng chiếu xuống Hoả Hành Sơn.

Một bóng người cõng ai đó bị trói trên lưng băng qua bãi đá lộn rồi lao nhanh về phía trước.

Khi chọn được nơi chất đống nhiều đá nhất, người đó đã dừng bước, sau đó quẳng mạnh người trên lưng xuống đất.

“Ưm ưm…”

Một âm thanh khe khẽ vang lên từ trong bao tải.

Người đó ngồi xuống rồi cởi cái bao bố ra, gương mặt một người lập tức xuất hiện.

Đó chính là Trần Kiệt Ngọc.

“Là ngươi”.

Trông thấy người đứng trước mặt, Trần Kiệt Ngọc lập tức đờ người.

Tần Đồng!

“Đúng, là ta đây!”

Tần Đồng nhìn Trần Kiệt Ngọc rồi cười nói: “Này, một tháng qua, ngươi hành ta sướng lắm phải không?”

“Ngươi định làm gì?”

“Giết ngươi”, Tần Đồng thờ ơ đáp.

“Ngươi dám giết ta?”

Chân Trần Kiệt Ngọc run bần bật, ánh mắt thì lộ ra vẻ sợ hãi.

“Sao không dám?”

Tần Đồng híp mắt lại nói: “Đúng là từ trước đến nay, Hoả Mị Nhi luôn nâng niu ngươi, thế nên nhờ có cô ta và đại ca của cô ta, một đệ tử ngoại sơn nhỏ bé như ngươi mới có thể đè đầu cưỡi cổ đệ tử nội sơn”.

“Nhưng giờ khác rồi, Hoả Thông Thiên đã chết, Hoả Mị Nhi còn đang đau lòng chết đi được, chắc không rảnh để quan tâm đến ngươi đâu. Hơn nữa, một tháng qua, của quý của ngươi chẳng hồi phục được nên chắc cô ta cũng chán ngươi rồi”.

Lưỡi đao lia qua mặt Trần Kiệt Ngọc, Tần Đồng lạnh giọng nói: “Tất cả những chuyện ngươi làm trước kia giờ ta sẽ trả lại hết, ông đây không phải nhịn ngươi nữa rồi”.

Phụt, Tần Đồng không cho Trần Kiệt Ngọc một cơ hội nào để lên tiếng.

Gã ta không phải chính nhân quân tử gì cả, nên chỉ cần có thể sống sót là được rồi.

Xong xuôi mọi việc, Tần Đồng nhanh chóng xử lý thi thể của Trần Kiệt Ngọc rồi rời đi.

Hoả Hành Sơn có đến mấy chục nghìn đệ tử ngoại sơn, trong đó Trần Kiệt Ngọc khá nổi tiếng, nhưng lại toàn là tai tiếng, thế nên nếu gã biến mất, khéo mọi người còn vỗ tay ăn mừng.

Tần Đồng không hề lo lắng về chuyện này.

Gã ta đi về môn phái rồi tới núi của Mục Vỹ.

Thấy trên núi vẫn sáng đèn, Tần Đồng ngoan ngoãn đứng im tại chỗ bất động rồi chờ đợi.

Qua chuyện này, Tần Đồng mới thấy Mục Vỹ là người sát phạt quyết đoán, hơn nữa còn là một người rất biết tính toán.

Tần Đồng tự thấy ở phương diện mưu lược thì gã ta cũng là một người rất nhạy bén.

Nhưng từ khi gặp Mục Vỹ, gã ta mới phát hiện tên này còn khủng khiếp hơn mình nhiều.

Đã thế gã ta còn được Mục Vỹ cho lên chung một thuyền rồi, thế thì gã ta sẽ bám riết không buông.

Chuyện đầu cơ trục lợi, gã ta đã làm rất nhiều rồi. Song có ai không muốn ổn định và sống an nhiên, đi trên con đường chân chính của võ đạo chứ.

Vì thế gã ta mới chờ ở đây, nếu đã quyết định đi theo Mục Vỹ, thì gã ta phải làm tốt chức trách của mình.

Lúc này, Mục Vỹ đang ngồi xếp bằng trong tiểu điện trên núi.

Xung quanh được hắn thiết kế được trận pháp che mắt nhỏ.

Hiện giờ, Cửu Nguyên Cầu đang bay xung quanh người hắn.

Trong số đó Hoả Nguyên Cầu đã tách ra làm ba.

Đúng hơn thì là bốn.

Nhưng Nguyên Cầu thứ tư quá nhỏ, so với ba Nguyên Cầu còn lại thì đúng là không đáng nhắc đến.

Song lúc này, Mục Vỹ không hề coi thường nó.

Dị Nguyên Hàn Hoả dẫu sao cũng là một loại thiên hoả.

Dù hắn chỉ lấy được một lượng cực ít từ Khốn Thiên Hoả Luân, nhưng chung quy thì nó vẫn là thiên hoả.

Sau này nếu có thể, biết đâu hắn có thể tìm được Dị Nguyên Hàn Hoả thật sự dựa vào một chút dấu vết này thì sao.

Trước mắt, hắn vẫn phải tìm cho bằng được bảo bối khôi phục lực linh hồn đã.

Hắn phải nhanh chóng khôi phục về cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ tám và đột phá lên cảnh giới Sinh Tử, thì mới có tiếng nói ở tiểu thế giới Ngũ Hành được.

Nếu không dù sau này tới Ngũ Hành Thiên Phủ, cũng đừng mơ được chạm vào đại trận đó, chứ đừng nói đến chuyện quay về tiểu thế giới Tam Thiên.

Bây giờ, dù thời gian đang rất cấp bách, nhưng Mục Vỹ không lo việc Vỹ Lang phục hồi, điều hắn lo là bí thuật mà mình thi triển có bị kẻ tâm cơ ở đại thế giới Vạn Thiên biết hay không.

Nếu có người ở đại thế giới Vạn Thiên hạ giới, thì Huyết Minh nguy rồi.

Nhất là Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn và Cửu Nguyên Tiên Môn, nhắc đến hai môn phái này, Mục Vỹ chỉ muốn băm vằm họ ra làm trăm mảnh.

Ngày xưa, hắn đã cho hai thế lực lớn này ăn hành khá nhiều.

“Thôi bỏ đi, giờ cứ dung hợp linh hồn thật vào cơ thể hoàn toàn đã, không thì mình sẽ chẳng thế phát huy thực lực được, nếu không hôm nay, ông đây chỉ cần tát một cái là Hoả Thông Thiên đi chầu diêm vương rồi.

Mục Vỹ nói với vẻ tức giận.

Nhưng ngay sau đó, Mục Vỹ bắt đầu cẩn thận quan sát cơ thể mình.

Bây giờ, hắn chủ yếu tu luyện Vạn Cổ Huyết Điển và hai tầng đầu tiên của Bất Diệt Huyết Điển. Đây là căn nguyên của huyết mạch, đồng thời là Huyết Nguyên trong Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí mà Mục Vỹ đang tu luyện, cho nên vô cùng quan trọng.

Tiếp đó còn hoá rồng nữa.

Trong một khoảng thời gian ngắn, không có bảo bối của Thần Long nên hắn khó mà nâng cao khả năng này được.

Ấp trứng rồng cũng không phải việc có thể gấp gáp được.

Còn Chiến Thần Quyết thì bây giờ hắn không thể tu luyện, có lẽ ít nhất phải khi đạt đến cảnh giới Sinh Tử thì hắn mới bắt đầu luyện tập được.

Còn Lạc Tuyết Thần Châm thì Mục Vỹ cũng khá để tâm đến.

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!