"Ngũ Hành Thần Ấn, Ấn Thiên Diệt Địa!"
Bỗng một tiếng thét vang lên giữa tầng mây ngắt mạch suy nghĩ của Mục Vỹ.
Trong chốc lát, chân nguyên dao động dữ dội như muốn quét sạch tất cả mọi thứ ở nhân gian.
Giây phút ấy, sắc trời thay đổi.
Bành bành bành...
Sau đó, mấy tiếng bành vang dội truyền đến.
Sau năm tiếng động này, lần lượt từng người từ trên trời rơi xuống và đập thẳng vào mặt đất.
Tổng cộng có năm người rơi xuống đất, âm thanh phát ra từ cú va chạm lớn đến mức như thiên thạch vừa giáng xuống, khói bụi mịt mù.
"Tông chủ!"
Thấy năm bóng người bị đánh bay, tất cả mọi người đều thảng thốt.
Hai phe tạm đình chiến.
"Ha ha, năm người các ngươi cho rằng liên minh lại là thắng được Ngũ Hành Cực ta đây chắc?"
Tiếng cười sặc sụa lớn dần.
Ngũ Hành Cực mặc bộ trường sam, hơi thở mờ ảo mà xuất trần, phong thái thì đầy kiêu ngạo.
Giờ đây, khí tức của ông ta đã nâng lên một cấp độ mới, mạnh hơn, dữ dội hơn.
Cứ như thể ông ta là chúa tể của nơi này, ngạo nghễ không ai sánh bằng.
Ở dưới, năm người lảo đảo bay ra khỏi mặt đất.
Đó là tông chủ của năm thế lực lớn!
Có điều trông tình hình năm người lúc này có vẻ không ổn cho lắm.
Nhếch nhác đầy thảm hại, vết thương chi chít trên người.
"Chết tiệt!", Kim Thông thầm mắng, phun một ngụm máu ra, nhưng máu của ông ta hơi ánh vàng.
"Không ngờ, không ngờ ông ta đã tìm hiểu đôi chút về bí ẩn của cảnh giới Chuyển Tử rồi, tuy vẫn chưa phải tầng bốn cảnh giới Sinh Tử nhưng hiểu được chút da lông rồi".
Tầng một, hai, ba của cảnh giới Sinh Tử là ba tầng Chuyển Sinh, là thời điểm linh hồn thật ngưng tụ và lột xác.
Ba tầng tiếp theo chính là Chuyển Tử!
Tại cảnh giới Chuyển Tử, linh hồn thật và huyết nhục của võ giả sẽ được cường hóa mạnh mẽ, làm bạn với sinh tử, huyết mạch tương liên.
Vì lẽ đó mà tầng thứ ba và tầng thứ tư được xem như một cây cầu xa xôi nghìn trùng.
Một khi vượt qua được cây cầu này, đón chờ họ sẽ là biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Giờ phút này, Ngũ Hành Cực đang đi trên cây cầu ấy.
"Năm người dập đầu xin tha đi, biết đâu Ngũ Hành Cực ta đây sẽ suy xét cho phép năm thế lực lớn các ngươi tiếp tục tồn tại thì sao? Không thì ta không ngại xóa sổ các ngươi luôn đâu!"
Ngũ Hành Cực tỏ ra nghênh ngang: "Khi đó, việc ta cần làm chỉ là biến năm thế lực lớn các ngươi thành chi hội của Ngũ Hành Thiên Phủ, đào tạo thêm nhiều đệ tử thiên tài cho Ngũ Hành Thiên Phủ ta thôi".
"Nằm mơ!"
"Ngươi có thể thử xem có phải ta đang nằm mơ hay không!"
Ngũ Hành Cực cười khẩy.
Năm vị tông chủ im lặng, không nói gì.
Thực lực hùng mạnh của Ngũ Hành Cực là cơn ác mộng đối với họ.
Chưa kể là còn chưa biết sau lưng người này có bóng dáng của Ngũ Hành Đại Đế nổi tiếng một thời kia không nữa.
"Năm người các ngươi không phải đối thủ của ta là cái chắc rồi, sao phải cố chấp như thế chứ, thay vào đó lo nghĩ cách ứng phó đi chứ?"
"Không phải chuyện của ngươi, năm người bọn ta có chết cũng không để Ngũ Hành Thiên Phủ ngươi tiếp tục phát triển đâu".
Hỏa Lân hét lên.
"Vậy thì ta sẽ mở màn bằng đệ tử của ngươi!"
Nói rồi Ngũ Hành Cực tung một chưởng về phía Mục Vỹ.
Thấy cú chưởng hướng tới mình, hắn vô cùng bất ngờ.
Cái trò gì thế này?
Hắn chỉ đứng yên một chỗ, chẳng nói một lời, thế mà Ngũ Hành Cực tìm thấy hắn rất nhanh!
"Mục Vỹ, ngươi giết ba thiên tài của Ngũ Hành Thiên Phủ ta rồi, nay lại giết thêm trưởng lão hạt nhân của Ngũ Hành Thiên Phủ, sao ta có thể tha cho ngươi!"
Dứt lời, Ngũ Hành Cực tung chưởng.
"Ai cho phép ông giết đệ ấy!"
Đúng lúc đó, Cửu Nhi cười khúc khích đứng trước người Mục Vỹ để ngăn trở đòn công kích của Ngũ Hành Cực.
"Ơ? Cô là ai?"
Ngũ Hành Cực ngẩn ra khi thấy Cửu Nhi.
Ông ta nhớ trong năm thế lực lớn hình như không có ai lợi hại cả.
Giờ bỗng nhiên xuất hiện một nữ nhân chim sa cá lặn thế này.
"Ta?"
Cửu Nhi liếc nhìn Mục Vỹ, cười đáp: "Ta là thê tử của đệ ấy, làm sao ta có thể để ông giết phu quân của mình chứ?"
Nghe vậy, Mục Vỹ chỉ biết cười trừ.
Thê tử?
Ngũ Hành Cực mở to mắt nhìn hắn.
Ông ta không tin nữ tử đẹp tuyệt trần, thực lực cao cường này sẽ lấy Mục Vỹ làm phu quân!
"Ông có vẻ không tin nhỉ".
Cửu Nhi cười nhẹ.
"Tin hay không thì đợi đến khi ta lấy đầu hắn là biết!"
Ngũ Hành Cực lạnh lùng cười, vỗ một chưởng.
Tiếng đùng đùng vang lên.
Vẫn giữ nụ cười trên môi, Cửu Nhi điểm mũi chân xuống đất rồi bay lên trời.
Cơ thể trông thật mảnh mai lúc này đây lại bộc phát ra sức mạnh hùng hậu vô cùng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!