Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Mục Vỹ không nhiều lời, lập tức vòng tay ra sau lưng Minh Nguyệt Tâm rồi sờ xuống dưới, mười đầu ngón tay hắn đan vào nhau, một luồng sức mạnh lập tức bùng nổ.

Minh Nguyệt Tâm chỉ thấy Mục Vỹ đang đặt tay vào mông mình nên vô cùng thẹn thùng, cô ấy vừa định mở miệng trách móc thì đã nghe thấy một tiếng động nên lập tức im lặng ngay.

Lúc này, Mục Vỹ không hề quan tâm tay mình đang để ở đâu, mà chỉ thấy có một tấm lụa màu băng lam xuất hiện trên mặt hồ.

Khi thấy dải lụa ấy xuất hiện, Mục Vỹ mừng rỡ rồi lần tay xuống sâu hơn.

"Tiếp tục!"

Bây giờ, hắn không rảnh để ý xem Minh Nguyệt Tâm đang có tâm trạng gì.

Hắn như đã quên hết tất cả, cứ thế di chuyển tay trên người Minh Nguyệt Tâm để kết ấn pháp.

Dần dà, cả người Minh Nguyệt Tâm đã đỏ lựng lên, cơ thể cũng mềm nhũn, cô ấy gục đầu vào vai Mục Vỹ rồi nỉ non, không biết đang nói gì.

Các tiếng động vang lên không ngớt, từng dải lụa màu băng lam cứ thế xuất hiện, ngay sau đó, Mục Vỹ chỉ thấy mình cách tâm trận ngày một gần hơn.

“Ra là vậy!"

Nhìn các dải lụa có màu lam nhạt chẳng chịt ở phía trên, Mục Vỹ mừng thầm rồi cất bước với niềm hứng khởi mãnh liệt.

Cùng lúc đó, các bóng người ở phía trên bọn họ thi nhau dùng sức để phá vách ngăn, các tiếng răng rắc vang lên liên tục.

Trán Mục Vỹ mướt mồ hôi, lòng thì nóng như lửa đốt.

Hắn phải nhanh chóng phá giải trận pháp này trước kia nhóm người bên ngoài phá được phòng ngự và tiến vào đây, nếu không kiểu gì hắn cũng bị Luân Nhiên xử lý.

Nghĩ vậy, Mục Vỹ lập tức ra tay ngay.

Cơ thể của Minh Nguyệt Tâm có thể coi là một tiết điểm đột phá của trận pháp, Mục Vỹ dùng cơ thể của cô ấy làm điểm xuất phát sẽ có thể chạm tới gần đại trận này hơn.

Lần này, Mục Vỹ không còn quan tâm mình đang chạm tới nơi nào trên người Minh Nguyệt Tâm nữa, mà chỉ chuyên tâm kết ấn phá trận trên người cô ấy thôi.

Các tiếng vù vù ngày một dồn dập hơn.

Cuối cùng, khi một tiếng động cuối cùng vang lên, Mục Vỹ mới thở phào một

hơi

“Thế là cũng xong rồi".

Đôi tay hắn dừng kết ấn, song lại thấy có gì đó mềm mềm thì nhanh chóng thẹn thùng rụt tay lại.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn các dải lụa màu lam rồi mỉm cười.

"Xong chưa?"

“Rồi!"

“Sao ngươi còn không phá trận đi?"

“Được!"

Mục Vỹ cười nói: "Nhưng cô nhớ lời hứa với ta đấy nhé!”

“Yên tâm, ta không quên đâu!"

Khắp người Minh Nguyệt Tâm đều là ấn ký, mặt cô ấy thì đỏ ửng.

Uỳnh ...

Song, đúng lúc này lại có một tiếng động mạnh vang lên, các mảnh vỡ như các miếng tinh thạch trong suốt rơi từ trên cao xuống.

Vèo, một người đã xông vào trước.

“Mau phá trận đi!", Minh Nguyệt Tâm thúc giục.

Bị Mục Vỹ nhìn thấy hết là cô ấy đã chịu thiệt lắm rồi, giờ lại có thêm người khác nhìn thấy thì cô ấy không muốn sống nữa mất.

"Được!"

Mục Vỹ mỉm cười rồi cất bước, đứng tách ra trước.

"Trận pháp đã được phá rồi!"

Minh Nguyệt Tâm chỉ thấy người mình nhẹ bẫng, cô ấy lập tức không nghĩ ngợi nhiều, mà lấy y phục Mục Vỹ khoác sau lưng mình mặc lên người.

“Minh Nguyệt Tâm!"

Ngay sau đó đã có một giọng nói với vẻ mừng rỡ vang lên.

Đo chính la Luan Nhien!

Hắn ta trông trắng trẻo hơn Luân Vô Thường, nhưng đôi mắt lại có vẻ nham hiểm hơn.

“Ngươi là ai?"

Luan Nhiên nhìn sang Mục Vỹ rồi ngạc nhiên hỏi.

Nhưng sau khi quay qua liếc lại cả hai người, mặt Luân Nhiên bắt đầu nhăn lại, cuối cùng thì xám xịt.

Rõ ràng Minh Nguyệt Tâm đang mặc y phục của đàn ông, hơn nữa chỉ che được những bộ phận quan trọng, còn đùi và chân đều lộ hết ra bên ngoài.

Dù Minh Nguyệt Tâm đã cố che các vết đỏ của dấu tay trên da, nhưng vẫn không thể che hết được.

“Hai người ... "

Luân Nhiên nhìn bọn họ mà tức sôi máu.

"Minh Nguyệt Tâm, Luân Nhiên ta tự thấy thực lực của mình không hề thua kém nàng, ta đã từng nói với nàng mai này chắc chắn tiểu thế giới Luân Hồi sẽ là của ta. Sau khi nàng trở thành người thống trị của tiểu thế giới Thánh Quang thì chúng ta sẽ kết duyên, trai tài gái sắc, ai có thể căn ngăn được chứ?"

“Nhưng không ngờ nàng luôn từ chối ta, vậy mà giờ lại làm ra chuyện đáng xấu hổ đó với một tên vớ vẩn ở đây, nàng ... "

“Luân Nhiên, chú ý cách ăn nói của ngươi. Ta và Mục Vỹ không có quan hệ gì hết!", Minh Nguyệt Tâm bị nói vậy thì lập tức thấy oan ức nên mắng lại Luân Nhiên ngay.

“Mục Vỹ! Hắn là Mục Vỹ ư!”

Nghe thấy cái tên này, Luân Nhiên lập tức nổi điên rồi bừng sát ý nhìn Mục Vỹ.

Xong đời!

Nghe thấy Minh Nguyệt Tâm nói ra tên mình, lòng Mục Vỹ đau như cắt.

Đồ ngớ ngẩn này!

“Chính ngươi đã giết Luân Vô Thường!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!