Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Đây là thế giới trong nấm, cây đại thụ xanh um, tươi tốt mọc vô số. 

 Hắn bỗng cảm nhận được một hơi thở yếu ớt truyền đến từ trong các đại thụ. 

 “Cứu... ta...” 

 Tiếng cầu cứu nhỏ bé ấy thu hút sự chú ý của Mục Vỹ. 

 Hắn cẩn thận phi thân xuống rồi đi vào cánh rừng, khoảng cách giữa hắn và nơi âm thanh truyền đến càng lúc càng rút ngắn. 

 Cuối cùng, Mục Vỹ xác định được tiếng kêu cứu kia ở ngay sau lưng mình. 

 Nhưng có làm sao hắn cũng không tìm được rốt cuộc nó đang ở đâu. 

 “Xin ngươi... cứu ta với...” 

 Giọng nói thều thào ấy lại vang lên, Mục Vỹ quay phắt người nhìn cây đại thụ sau lưng mình. 

 Tiếng loạt soạt vang lên, một miếng vỏ cây tróc ra rơi xuống phía trước đại thụ, sau đó một bóng người rơi xuống đất cái rầm. 

 Bấy giờ Mục Vỹ mới biết người này ngụy trang bằng đại thụ, dùng pháp bảo biến bản thân thành vỏ thân cây để che giấu, đáng ngạc nhiên là đến hắn cũng không phát hiện ra. 

 Đi tới, Mục Vỹ thận trọng đặt tay dưới mũi nữ tử. 

 “Độc!” 

 Cảm nhận được hơi nóng trên ngón tay, hắn hơi ngẩn người. 

 “Độc tính mạnh thật, hình như là độc Thủ Cung!” 

 Thủ Cung chính là thằn lằn, có điều thằn lằn mà người dân hay thấy vốn không hại người, còn thằn lằn đã thành tinh sẽ có độc tính rất cao. 

 Thủ Cung cũng là một trong năm loại độc bậc nhất. 

 “Lại là bọn tiểu thế giới Ngũ Độc!” 

 Hiện giờ, về cơ bản Mục Vỹ đã chắc chắn trong số những người tiến vào Không Sơn thuộc tiểu thế giới Ngũ Độc không chỉ có mình Hắc Đới Ngọc là lợi hại. 

 Nữ tử đang thoi thóp thở này có cảnh giới Sinh Tử tầng thứ hai. 

 Chắc chắn thực lực của kẻ hạ độc được một nữ tử cảnh giới Sinh Tử tầng thứ hai như này không hề tầm thường. 

 “Cô là ai?” 

 Mục Vỹ nhìn nữ tử đang mê man dưới đất, hỏi. 

 Nhưng nữ tử kia rơi từ thân cây xuống, nhìn thấy Mục Vỹ ở trước mặt bèn nhào tới, hai tay xé toạc quần áo hắn một cách hấp tấp đồng thời hôn cổ hắn mà chẳng nói năng gì. 

 “Chết tiệt!” 

 Mục Vỹ thầm chửi thề, đầu ngón tay phát một ngọn lửa ra. 

 Vạn Kiếp Quỷ Hỏa có tác dụng đốt cháy linh hồn thật của võ giả, cảm giác bị bốc cháy và đau đớn đến từ linh hồn thật sẽ giúp võ giả giữ được tỉnh táo! 

 “Lại là thứ độc dâm tà này!” 

 Mục Vỹ không thể không bội phục võ giả của tiểu thế giới Ngũ Độc. 

 Làm chuyện ấy là ham muốn nguyên thủy nhất của mỗi con người bất kể là nam hay nữ, do đó tất cả độc dược miễn là có thể khơi dậy sự thèm muốn sâu trong lòng con người đều là thứ khó đề phòng nhất. 

 Thứ độc này không lấy mạng người khác nhưng lại khiến trong đầu võ giả toàn là chuyện chăn gối. 

 Nếu nam nhân trúng độc thì cho dù trước mặt là một con heo nái cũng sẽ nghĩ là tiên nữ thôi. 

 Không những thế, người trúng loại độc này linh hồn thật sẽ bị mê hoặc, hoàn toàn không phản kháng được, thế là trở thành món đồ chơi của người khác. 

 Đây là thứ độc khó phòng nhất! 

 “Bình tĩnh lại đi!” 

 Mục Vỹ tát thẳng vào mặt nữ nhân nọ, nhưng sau khi tát hắn bỗng nhiên ngây người. 

 Nữ tử mặc chiếc váy đầm dài màu xanh, đang trong lúc chạy trốn nên y phục khá xộc xệch. Khuôn mặt lộ ra vừa xinh đẹp vừa thanh thuần, có nét rất riêng, càng nhìn càng thấy ẩn chứa chút gì đó thật quyến rũ. 

 Mục Vỹ nhìn chằm chằm gương mặt đó một hồi, không hiểu sao thấy rất quen thuộc. 

 Nhưng chưa đợi hắn kịp suy nghĩ thì nữ nhân nọ lại nhào tới. 

 “Định!” 

 Quát khẽ một tiếng, Vạn Kiếp Quỷ Hỏa xuất hiện thu phục nữ tử ấy, từng đốm quỷ hỏa tiến vào đầu cô ấy. 

 “A...” 

 Nữ nhân hét lên đầy thảm thiết, trong lúc hoảng loạn mở đôi mắt say mê tình ra. 

 “Ngươi là...” 

 Nữ tử hoang mang nhìn Mục Vỹ, thấy y phục mình không chỉnh tề bèn vội vàng sửa sang lại. 

 “Cô là ai? Sao lại trúng độc?” 

 Không chờ cô ấy chất vấn, Mục Vỹ giành nói trước. 

 “Muội muội!” 

 Nhưng hắn vừa hỏi xong thì nữ tử kia chết trân, bần thần thốt. 

 Muội muội? 

 Mục Vỹ há hốc mồm. 

 Muội muội gì cơ? 

 Câu hỏi của nữ tử làm đầu hắn quay mòng mòng. 

 “Ngươi là ai?”, nữ tử trẻ lại nhìn Mục Vỹ, cẩn thận hỏi. 

 “Này, cô làm rõ tình hình được không? Ta đang hỏi cô là ai cơ mà?”, hắn nói với vẻ mất kiên nhẫn: “Không nói thì thôi, ta không rảnh chờ cô trả lời đâu”. 

 Dứt câu, Mục Vỹ tỏ vẻ cô mà không nói là ta đi ngay. 

 “Khoan đã, khoan đã!” 

 Thấy hắn muốn đi thật, nữ tử sốt ruột kêu lên. 

 “Ta tới từ tiểu thế giới Thiên Bảo, tên là Diệu Linh Ngọc! Giờ ngươi nói cho ta biết ngươi là ai được chưa?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!