"Cẩn thận!"
Thấy Mục Vỹ bước ra toan đi vào phạm vi tấn công của cỏ Thị Huyết Bạch Vi, Diệu Linh Ngọc hốt hoảng hét lên.
Vù vù vù ...
Đúng lúc đó, từng tiếng kêu xé gió cất lên, những ngọn cỏ Thị Huyết Bạch Vi nhào tới Mục Vỹ như hóa thành một con thú khổng lồ.
Mục Vỹ phản xạ rất nhanh, lập tức lùi lại tránh thoát sự công kích của cỏ Thị Huyết Bạch Vi.
Cỏ Bạch Vi vốn đang điên cuồng vồ tới bỗng chốc lặng thinh.
Trở về với bãi cỏ đỏ như máu lặng lẽ ban đầu.
“Đi!"
Mục Vỹ khẽ quát một tiếng, vào lúc này Khốn Thiên Tỏa trong tay hắn liên tục kéo dài ra, từ giữa không trung xông về phía hoa Bạch Vi ở chính giữa.
Soạt soạt soạt ...
Tiếng xé gió lại vang lên lần nữa, những ngọn cỏ Thị Huyết Bạch Vi như những nô bộc trung thành, lại vươn cành trói buộc xích sắt một cách tàn nhẫn.
Khoảnh khắc ấy thậm chí làm Mục Vỹ cảm thấy mình không tài nào thoát khỏi sức kéo mạnh mẽ của bãi cỏ Thị Huyết Bạch Vi trong lúc nó vùng vẫy.
Quát khẽ một tiếng, hắn tiếp tục tung bốn sợi Khốn Thiên Tỏa ra.
Tiếng lách cách lách cách băng qua cỏ Thị Huyết Bạch Vi, đúng như dự đoán, chỗ cỏ Thị Huyết Bạch Vi còn lại một lần nữa nhào lên quấn chặt chúng nó.
Thấy cảnh này, một suy nghĩ nảy lên trong lòng Mục Vỹ, hắn phóng hết toàn bộ Khốn Thiên Tỏa ra.
Giờ đây đám cỏ Thị Huyết Bạch Vi điên cuồng đều rơi vào hỗn loạn.
Chẳng mấy chốc cỏ Bạch Vi đã che kín năm sợi Khốn Thiên Tỏa.
"Ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là lễ độ!"
Mục Vỹ cười khẩy, ba loại thiên hỏa ngưng tụ thành ba hỏa xà ùn ùn kéo đến.
Tiếng đùng đoàng vang lên không dứt.
Những ngọn cỏ Thị Huyết Bạch Vi vô cùng hốt hoảng, không ngờ khi dính lửa của thiên hỏa thì phát ra tiếng kêu chít chít chít chít đầy hoảng sợ.
Mục Vỹ thấy vậy thì không nghĩ ngợi gì nữa, bay lên cao.
Cong mười ngón tay lại, nhân lúc bọn cỏ Thị Huyết Bạch Vi không chú ý, bóng dáng hắn xông thẳng vào trong bụi cỏ với tốc độ nhanh như chớp.
Tiếng chít chít chít càng lúc càng vang dội, rõ ràng những ngọn cỏ Thị Huyết Bạch Vi đã phát hiện ra kẻ xâm nhập là Mục Vỹ, cả bãi cỏ lập tức trở nên xôn xao ầm ĩ.
“Giờ mới phát hiện thì đã muộn rồi!"
Mục Vỹ khẽ cười, đưa tay ra, chỉ còn cách hoa Bạch Vi một chút.
Roạt ...
Đúng lúc đó, một tiếng động truyền đến, hoa Bạch Vi hắn sắp giành được bỗng nhiên bị một một kẻ khác cướp đi.
Mục Vỹ tức tối lắm nhưng không thể không lùi lại.
Lúc này những ngọn cỏ Thị Huyết Bạch Vi đã vồ tới, hắn mà không lùi thì thiên hỏa cũng bị áp chế, muốn lùi cũng không được nữa!
"Chết tiệt!"
Thầm chửi thề, Mục Vỹ rút lui, vừa thúc giục năm sợi Khốn Thiên Tỏa lần nữa vừa nhìn phía đối diện.
“Ta đợi ở đây thật lâu mà vẫn không tìm được cơ hội giành cỏ Bạch Vi, không ngờ ngươi vừa bước vào đã giúp ta lấy được rồi. Mục Vỹ, ngươi cũng khá đấy, cách này rất hữu dụng!”
Bóng dáng nọ mỉm cười nhìn Mục Vỹ.
"Vô Cực Minh Giới!"
Nhưng hiển nhiên là hiện giờ Mục Vỹ không có tâm trạng đùa giỡn với người trước mắt.
Vô Cực Minh Giới, thiên chi kiêu tử của tiểu thế giới Vô Cực.
Theo lời Ma Phàm thì đây là một kẻ tính tình u uất, ra tay tàn độc, cảnh giới Sinh Tử tầng thứ hai, được xem như người có máu mặt tại tiểu thế giới Vô Cực.
Trong Vô Cực Hóa Thiên Cung có ba mươi sáu thiên cung và bảy mươi hai địa cung, tổng cộng một trăm lẻ tám cung, sức mạnh tổng thể của mỗi cung đều rất lớn, hình như Vô Cực Minh Giới đến từ một trong bảy mươi hai địa cung.
Bất kể là thiên tài đến từ địa cung nào thì cũng không thể xem thường người
này
"Ta liều mạng hái hoa Bạch Vi còn ngươi thì làm ngư ông đắc lợi, ta thấy không ổn đâu?"
Mục Vỹ ghìm cơn tức giận trong lòng xuống, cười xởi lởi.
"Hửm? Hình như có hơi không ổn thật!"
Vô Cực Minh Giới cười ha ha: "Nhưng thế thì sao? Vô Cực Minh Giới ta đây thích thì làm thôi, cần lý do làm gì, tóm lại là hoa Bạch Vi thuộc về Vô Cực Minh Giới ta!"
Nghe vậy, Mục Vỹ vẫn nén giận, trả lời: "Ta biết ngươi đến từ tiểu thế giới Vô Cực nhưng bạn của ta bị thương rất nặng, rất cần hoa Bạch Vi, chỉ cần một cánh hoa thôi, được không?"
"Diệu Tiên Ngữ của tiểu thế giới Thiên Bảo à?"
Vô Cực Minh Giới liếc mắt nhìn Diệu Tiên Ngữ rồi cười cợt: "Nhưng, như ta đã nói đấy, nha đầu này sống hay chết liên quan gì tới ta đâu?"
“Hoa Bạch Vi có bốn cánh, mỗi cánh đều có giá trị ngất ngưởng, cho ngươi một cánh thì ta tổn thất lớn rồi còn gì!"
"Vậy cuối cùng là không cho à?"
“Không hẳn!”
Vô Cực Minh Giới nhếch mép: "Nếu như ngươi nhường thiên hỏa cho ta thì ta sẽ suy nghĩ lại, cho ngươi một cánh!"
"Được thôi!"
Mục Vỹ khe cười, đưa luôn Tử Liên Yêu Hỏa.
Tử Liên Yêu Hỏa hóa thành những đóa sen tím ầm ầm bay về phía Vô Cực Minh Giới.
"Xem ra đàm phán thất bại rồi!"
Nét mặt hắn ta vẫn bình tĩnh như thường, vung tay lên, một lá chắn phát ra ánh sáng màu xanh hiện ra trước mặt ngăn chặn toàn bộ đốm thiên hỏa vừa nổ tung.
Sau đó Vô Cực Minh Giới lật tay, những chiếc lệnh bài xanh thình lình xuất hiện trong tay hắn ta.
Những chiếc lệnh bài xanh vừa hiện hình thì lập tức biến thành một thanh kiếm cùng màu.
Trường kiếm quét qua nhưng không phát ra tiếng động nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!