Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Hai người không nhiều lời nữa, mà lao vào chiến ngay.

“Ngũ Nguyên Chi Long!”

Mục Vỹ thầm nghĩ trong đầu, năm Nguyên Long đã nhanh chóng xuất hiện, Khốn Thiên Toả quấn quanh người chúng, cả năm con bay theo quỹ đạo khác nhau rồi tan công Luân Nhiên.

Luân Nhiên cười lạnh khi trông thấy thế, hắn ta không ngừng vận chuyển đôi tay, các ấn pháp liên tục bắn ra.

Một ấn ký Pháp Linh Luân đã xuất hiện trước mặt hắn ta.

Pháp Linh Luân Ấn Ký lan rộng ra cả trăm mét rồi mới dừng lại.

Ngũ Nguyên Chi Long đâm sầm vào đó.

Nhưng ngay sau đó, đã có một tiếng động lớn vang lên, đầu năm Nguyên Long sưng vù, sau đó chúng đều choáng váng.

Lúc này, Ngũ Nguyên Chi Long như đã mất đi mục tiêu tấn công nên đã lạc mất phương hướng.

"Đây chính là điểm mạnh của Ngũ Nguyên Chi Long à?"

Thấy thế, Luân Nhiên cười cợt: "Mục Vỹ, ngươi chỉ có chút bản lĩnh ấy thôi sao?”

Trông thấy Ngũ Nguyên Chi Long đã bị khống chế, đầu óc thì quay cuồng, Mục Vỹ trở tay rồi tung một chưởng ra.

"Địa Diệt Chưởng!”

"Pháp Linh Luân Hồi Chuyển!"

Một tiếng nổ mạnh vang lên, Mục Vỹ đã tung Địa Diệt Chưởng ra, nhưng Pháp Linh Luân ở phía trước lại bất chợt xoay tròn, sau đó cuốn Địa Diệt Chưởng đi.

Dù Địa Diệt Chưong đã bị cuốn đi, nhưng Pháp Linh Luân ở phía trước Luân Nhiên cũng đã xuất hiện một vết nứt.

"Thực lực của ngươi đây à?"

Luân Nhiên lại cười lạnh, căn bản không hề để ý đến đòn tấn công của Mục

Vỹ.

“Mục Vỹ, bây giờ, ta không đang bị thương giống Luân Vô Thường đâu, cho nên ngươi định ra tay với ta là rất ấu trĩ đấy!"

Liên tiếp mấy đòn tấn công đều bị Luân Nhiên phá giải, mặt Mục Vỹ sầm xuống.

Nhưng vẻ mặt đó không duy trì quá lâu.

Luân Nhiên nhìn Mục Vỹ rồi vẫn nói với vẻ châm chọc: "Ngươi còn định làm gì nữa? Giờ ngươi có nói gì hay làm gì thì ta cũng tiếp hết".

"Thật không?"

Mục Vỹ chot ngang đầu lên nhìn Luan Nhiên.

"Ta chỉ sợ ngươi không chịu được thôi!"

Dứt lời, Mục Vỹ tung một chưởng ra, tiện thể đập Không Sơn Ấn xuống.

Không Sơn Ấn vốn chỉ to bằng bàn tay chợt phình to cả mấy trăm mét.

Năm trăm trượng!

Chiều cao và chiều rộng của tảng đá phía dưới kéo dài cả năm trăm mét, nó đập thẳng xuống người Luân Nhiên.

Rầm ...

Một tiếng động lớn vang lên.

Rắc ...

Ngay sau đó là các tiếng răng rắc.

Pháp Linh Luân ở phía trước Luân Nhiên cuối cùng cũng vỡ tan tành.

“Sao rồi? Thấy đã không?”

Mục Vỹ cười lạnh rồi lại điều khiển Không Sơn Ấn đập xuống.

Bụp ... bụp ... bụp ...

Các tiếng động inh tai nhức óc cứ thế vang lên.

Mọi người đều ngẩn ra.

Không ai ngờ là, sau một loạt đòn tấn công thất bại, Mục Vỹ đã dùng đến Không Sơn Ấn luôn rồi bắt đầu đập kẻ địch ... tơi bời.

Đòn phản kích này quá mạnh, khiến ai cũng phải nghệt mặt ra.

"Ta đập cho ngươi tối tăm mặt mũi luôn".

Mục Vỹ cho Không Sơn An đập lia lịa xuống người Luân Nhiên.

Mặt đất trong phạm vi năm trăm mét dần lún xuống, giọng nói và sự phản kháng của Luân Nhiên cũng yếu dần.

Cuối cùng thì biến mất hẳn.

Sao rồi?

Không lẽ Luân Nhiên đã ở tầng thứ ba cảnh giới Sinh Tử mà lại bị đập chết dễ dàng thế sao?

"Ngươi tưởng ta không phải đối thủ của ngươi thật ư? Chẳng qua ông đây dùng ngươi để luyện kiếm thôi".

Mục Vỹ thu Không Sơn Ấn về rồi thở hổn hển, toàn thân mướt mát mồ hôi.

Đập nhau kiểu này quá đã, nhưng hình như hắn đã cạn kiệt sức lực rồi thì phải.

"Không hổ là Không Sơn Ấn, nhìn như cục gạch mà hiểu quả ra phết, mỗi tội hơi tốn sức quá!"

Phải biết rằng Mục Vỹ đã ở tầng thứ hai cảnh giới Sinh Tử, đừng nói là một cái lò luyện to oành, đến một ngọn núi cao cả chục nghìn mét, hắn cũng có thể cầm lên dễ dàng.

Nhưng bây giờ, hắn chỉ cầm cái Không Sơn Ấn phồng to lên mấy trăm trượng lên đập mấy phát thôi mà đã phải thở dốc rồi, hơn nữa còn sức cùng lực kiệt.

Đấy là còn chưa kể nó chưa về đúng kích co thật.

Nếu thế, có lẽ đến võ giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba, à không, tầng thứ tư hay thậm chí là thứ năm cũng bị đập chết ngay cũng nên.

Xương trên người Luân Nhiên kêu lên răng rắc, hắn ta muốn cử động một chút nhưng toàn thân đã rệu rạo.

"Giờ ngươi còn cười được nữa không?"

Mục Vỹ nhìn Luân Nhiên rồi cười phá lên hỏi.

“Ngươi ... "

Luân Nhiên giơ tay lên chỉ vào Mục Vỹ.

"Vẫn dám chỉ trỏ à?"

Mục Vỹ không nhiều lời mà rút kiếm ra, xoẹt, cánh tay của Luân Nhiên đã lìa khỏi cơ thể.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!