Nhưng Mục Vỹ không quan tâm đến mấy chuyện này lắm.
Hành động đánh lén vô sỉ của Vô Cực Tinh lại biến thành sự đàn áp, những người này thổi phồng y lên tận mây xanh rồi.
“Nhưng để giết các ngươi thì thanh kiếm này vẫn thừa sức!”
Kiếm Thiên Minh vốn là một thanh đoản kiếm không hoản hảo, nhờ có tay nghề của Mục Vỹ nên nó mới khôi phục lại trạng thái mạnh nhất.
Hư Tiên Khí tứ phẩm!
Bây giờ, khi đối mặt với hai cao thủ cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba, Mục Vỹ không chút sợ sệt, ngược lại còn trào dâng ý chí chiến đấu.
Sự thay đổi này là từ nội tâm.
Trước kia, khi gặp phải võ giả ở tầng thứ ba cảnh giới Sinh Tử, dù ngoài mặt hắn không hề sợ hãi, nhưng thực chất thì không ngừng nhắc nhở mình đừng sợ, nhưng khi thật sự giao thủ rồi thì hắn lại không còn tự tin như thế nữa.
Nhưng hiện giờ, Mục Vỹ thực sự cảm thấy là mình không hề sợ hãi chút nào.
Đây là một loại cảm giác bản năng.
Dù hiện giờ, Cực Vũ Tinh có xuất hiện trước mặt Mục Vỹ thì hắn cũng không sợ.
“Cửu Thiên Tiên Nguyên Kiếm!”
Mục Vỹ khẽ hô lên rồi chém một kiếm.
“Nhất Kiếm Tam Tiên Nguyên!”
Hắn vung kiếm lên rồi chém xuống.
Ba tiếng vù vù bay về các phía khác nhau, chúng ngang tàng như những con du long trên trời, vì các đường kiếm ấy mà không gian cũng như gợn sóng.
“Phá!”
Trông thấy đường kiếm đó bay tới, dù coi thường Mục Vỹ, nhưng lúc này, Hạ Hà vẫn phải dồn hết sức để chống trả.
“Hạ Vương Hoàng Khí!”
Bên ngoài cơ thể của Hạ Hà xuất hiện một tầng cương khí hộ thể ngưng tụ từ chân nguyên.
Nhưng tầng cương khí hộ thể ấy lại có khí tức nóng rực hệt như dung nham, vừa chạm vào đã muốn nổ tung.
Một đường kiếm khí bay về phía Hạ Hà, cheng, đường kiếm ấy đã bị phá rồi vỡ vụn.
Ngay sau đó, đường kiếm thứ hai đã tới. Thấy thế, Hạ Hà chỉ cười lạnh rồi quặp tay lại.
Rắc, kiếm khí ngưng tụ thành kiếm hình lại phá tan.
Một lát sau, đường kiếm thứ ba cũng tới.
“Biến!”
Hạ Hà như muốn ra oai nên đã tự tay bóp nát đường kiếm ấy.
Thấy thế, Tần Thời tỏ vẻ cười cợt.
Đừng nói là hiện giờ, Mục Vỹ đang cố che giấu chuyện mình bị thương nặng, kể cả hắn đang ở trạng thái tốt nhất thì kết quả cũng như thế này thôi.
“Lợi hại chứ?”
Hạ Hà nhìn Mục Vỹ với vẻ khiêu khích và trêu tức.
“Lợi hại!”
Mục Vỹ không có biểu cảm gì, cứ thế nhìn Hạ Hà.
“Vì vậy, tốt nhất là ngươi hãy ngoan ngoãn đưa Không Sơn Ấn ra đây. Ngươi phải biết dù ngươi có dựa vào Không Sơn Ấn thì cùng lắm là có thể áp chế được một trong hai chúng ta thôi, trong khi đó chỉ cần ta hoặc Tần Thời là có thể giết được ngươi rồi”.
“Thật thế không?”
Mục Vỹ nhướn mày khi nghe Hạ Hà nói vậy.
Không Sơn Ấn nhanh chóng xuất hiện trong tay hắn.
“Không Sơn Ấn!”
Trông thấy bảo vật như miếng ngọc tỷ của vương triều Đại Hạ trong tay Mục Vỹ, mắt Hạ Hà sáng rực.
“Mục Vỹ, Không Sơn Ấn ở chỗ ngươi là quá phí phạm, chỉ có kết hợp với vương triều Đại Hạ của ta thì mới có thể phát huy tối đa uy lực của nó thôi”.
Hạ Hà lạnh lùng nói: “Ở đây, đến Ngũ Hành Cực cũng không dám nhận là hiểu về Không Sơn Ấn hơn ta và Tần Thời”.
“Không Sơn Ấn là món pháp bảo mà Không Sơn lão tổ luôn mang bên mình, vốn nó đã rất mạnh rồi, đã thế còn được Không Sơn lão tổ dùng máu huyết của mình tế luyện nhiều năm. Nếu để ngươi dùng nó thì quá lãng phí”.
Hạ Hà nói tiếp: “Người của vương triều ta đã có sẵn khí thế bá vương, nên khi sử dụng mới có thể phát huy hết thực lực của nó”.
“Khí thế bá vương?”
Đôi mắt Mục Vỹ chợt phát sáng, khí thế toàn thân bùng nổ.
“Khí thế bá vương mà ngươi nói chính là nhìn người bằng nửa con mắt à?”
Nói rồi, Mục Vỹ đã bùng nổ sát khí.
“Chuyện này…”
“Ngươi…”
Trông thấy khí thế này của Mục Vỹ, Hạ Hà và Tần Thời đều ngẩn ra.
“Đa tạ đã nhắc nhở!”
Mục Vỹ mỉm cươi rồi lật bàn tay, Không Sơn Ấn vốn to cỡ bàn tay lập tức phồng to rồi đập về phía Tần Thời.
“Chết tiệt!”
Khí thế bá vương!
Dù khí thế Mục Vỹ toả ra không phải của bá vương, nhưng lại cho người ta một cảm giác còn mãnh liệt hơn.
Khí thế bá vương rất huyền diệu, nhưng lại không có một biểu hiện cụ thể nào.
Tần Thời và Hạ Hà đều là người của vương triều nên luôn có vẻ kiêu căng khi nhìn người khác.
Còn bây giờ, khí thế xuất hiện trên người Mục Vỹ lại khiến họ thấy có một luồng áp lực cực lớn đang ập tới.
“Quả nhiên dùng thuận tay hơn nhiều”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!