"Chết tiệt, không phải tộc Hỏa Minh chỉ là truyền thuyết thôi sao?"
Y quát lớn: "Tộc Hỏa Minh có khả năng khống chế bất cứ thứ gì, mọi thứ sau khi bốc cháy sẽ trở thành nô lệ của trưởng tộc bọn chúng, cả sức phòng ngự lẫn sức công kích đều tăng lên đáng kể. Mọi người cẩn thận đấy, một khi bị những người này giết chết sẽ lập tức trở thành một phần tử của đám hỏa nô, không khác gì một cái xác biết đi cả".
Hoa no!
Nghe vậy, một số người trong Vô Cực Hóa Thiên Cung cực kỳ hốt hoảng.
Bọn họ đều là đóa hoa lớn lên trong lồng kính, ngày thường huấn luyện tuy cũng giết người không nương tay đấy nhưng đã bao giờ gặp dị tộc, thậm chí là dị tộc quái gở thế này đâu!
"Xông lên! Phía trên là lối ra duy nhất!"
Vô Cực Tinh vừa dứt lời thì chợt phát hiện đẳng xa có vô số người hóa thành tia sáng bay lên trời.
"Ơ'?"
Khi thấy bóng dáng cầm đầu, mặt mày y tức thì lạnh như tiền.
"Mục Vỹ!"
Vô Cực Tinh bình tĩnh trở lại, nhìn bên trên cười ha ha: "Đi thôi!"
Nhận được mệnh lệnh, người của Vô Cực Hóa Thiên Cung lao vụt lên trên.
Thấy nhiều người bay lên cao, những người khác cũng đi theo, mặc kệ đó là đường sống hay ngõ cụt.
"Ò ồ ... "
Khung cảnh này làm dấy lên tiếng ồ ồ truyền tới từ chính giữa thiên thạch.
Từng hỏa nhân ngay lập tức xông thẳng lên trời như quả cầu lửa.
Giờ đây đã có hơn một nghìn người bị đồng hóa thành hỏa nô, bắt đầu tàn sát những người xung quanh.
Mấu chốt là tảng thiên thạch rơi xuống kia liên tục nứt ra các mảnh đá, bất cứ ai bị các mảnh đá bắn trúng đều hóa thành hỏa nô, không thể mảy may phản kháng.
Tốc độ lây lan còn nhanh hơn cả đại dịch tàn khốc nhất nữa.
Phía trên là một mảnh sao trời có hình giống một cái vòng xoáy khiến người nhìn rất thoải mái và thư giãn.
Mục Vỹ bước một bước vào biến sao không chút do dự.
Vù vù ...
Khoảnh khắc ấy, hắn thấy cảnh vật trước mắt có sự thay đổi rất lớn.
Tiếng soạt soạt vang lên, từng bóng người nối gót đi vào.
Đến chóp đỉnh, mọi người mới nhận ra nơi này khác xa những gì mình tưởng tượng.
Chính xác hơn là vượt ngoài phạm trù suy nghĩ của con người.
Cứ tưởng nơi sao băng bắt đầu rơi xuống là một nơi hung hiểm lắm chứ.
Nhưng ở đây lại sóng trào mãnh liệt.
"Đây là đâu?"
Luân Nhiên bước ra từ trong đám đông và chất vấn Mục Vỹ.
Nhưng Mục Vỹ lại làm ngơ trước lời chất vấn của hắn ta.
"Ta hỏi ngươi, đây là đâu?"
"Sao ta biết được!", Mục Vỹ bực mình đáp, mắt vẫn quan sát xung quanh.
"Không biết thì sao lại chạy tới đây?"
Mục Vỹ nhìn Luân Nhiên, hờ hững nói: "Ta chạy chứ có bảo ngươi chạy theo đâu, ngươi hoàn toàn có thể không đi theo mà!"
"Ngươi ... "
Hắn ta cứng họng, cúi người nhìn dưới chân. Đám hỏa nô đang ở dưới ngân hà, muốn xông vào nhưng không tài nào làm được.
Giờ mà quay lại thì chết là cái chắc.
Bởi lúc này bên dưới đã có đến hai, ba nghìn hỏa nô rồi.
Bị chúng xúm lại tấn công thì kiểu gì cũng chết, biến thành hỏa nô thôi!
"Các vị, chúng ta nên đoàn kết lại, quay về giết đám hỏa nô rồi phá vỡ thiên thạch đó đi!"
Đúng lúc này, một tên võ giả nóng nảy lên tiếng: "Chúng ta có đến mười nghìn người, còn bọn hỏa nộ bên dưới cùng lắm là mấy nghìn người thôi!"
"Đúng, có lý!"
"Phải đấy, chúng ta đoàn kết lại thì nhất định sẽ giành chiến thắng thôi".
"Đồng ý, ta tham gia với!"
Một số võ giả tán thành.
Nhung con đám người Vô Cực Tinh, Ngọc Khuynh Thien va Minh Nguyệt Tâm thì giữ im lặng.
Có thể nói đây là ba người mạnh nhất tại đây, chỉ cần họ lên tiếng là tất cả sẽ đồng ý ngay, cách này rất hữu dụng.
"Mục Vỹ, ta nghe bọn họ nói cũng có lý đó!", Ma Phàm nghĩ ngợi: "Một đánh một không được thì mười lăm người đánh một phải được chứ?"
"Vậy ngươi đi với họ đi ... "
"Ta chỉ ... nói thôi mà!", Ma Phàm lúng túng gãi đầu, cười xòa.
"Nếu đơn giản như thế thật thì ta đã không chạy rồi!"
Mục Vỹ lặng lẽ nhìn những người kia, thở dài: "Bản thân tộc Hỏa Minh đã rất mạnh rồi, ngươi có thấy cái tên nằm trong thiên thạch ở dưới đó không?"
Lúc này mọi người đang ở trên biển sao, ở dưới cách đây vạn trượng là một đốm lửa đang bốc cháy, vô cùng kinh hoàng.
Nhưng đốm lửa nọ bị thiên thạch bao phủ nên không thấy rõ mặt mũi thế nào.
"Thấy, mà sao?"
"Vấn đề không phải đám hỏa nô mà là tên tộc Hỏa Minh kia, một mình tên đó thôi. Chúng ta đi xuống đúng là có thể giết toàn bộ đám hỏa nô đấy, nhưng cũng sẽ bị chúng xem là kẻ địch mà tấn công".
Mục Vỹ giải thích: "Mà một khi tên tộc Hỏa Minh mạnh nhất ra tay, không ai trong số chúng ta có thể chống lại, vì lực sát thương của hắn là lớn nhất!"
"Bồng bột không giải quyết được gì đâu, phải giữ cái đầu lạnh cơ!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!