Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Trông thấy vẻ sửng sốt của Ma Phàm, Diệu Linh Ngọc và Diệu Tiên Ngữ, Mục Vỹ chán nản nói: "Gì mà ngạc nhiên thế? Bộ lạ lắm à?"

“Không, không lạ, mà là ... rất lạ!"

Ma Phàm lo lắng nói: "Lửa cháy đến mông rồi mà huynh còn định ngồi đây tu luyện, thế có khác gì chờ chết? Nhỡ đám hoa nô kia mà xông lên là chúng ta không chạy thoát được đâu".

“Gì mà nhỡ nhiếc lắm thế ... "

Mục Vỹ đập vào đầu Ma Phàm rồi hừ nói: "Tốt xấu gì ngươi cũng là đệ tử thiên tài của tiểu thế giới Cự Ma, là người đại diện cho tiểu thế giới của mình đến đây mà lại ngu dốt thế à?"

"Nếu đúng là nguy hiểm đến thế thì đám Vô Cực Tinh có sốt sắng hơn ngươi không?"

Nghe Mục Vỹ nói vậy, Ma Phàm lập tức gãi đầu.

Tên này nói cũng khá có lý!

Vô Cực Tinh, Ngọc Khuynh Thiên, Minh Nguyệt Tâm và Luân Nhiên cùng các võ giả có khí tức mạnh mẽ đang lẩn trốn, tất cả bọn họ đều đang bình thản, riêng có hắn ta là loạn lên thôi.

Trời có sập xuống thì vẫn có thứ chống được mà.

Trong lúc hắn ta gãi đầu thì Mục Vỹ đã ngồi xuống rồi tập trung tu luyện.

Cùng lúc đó các võ giả vốn đưa ra lời đề nghị đã thấy võ giả thủ lĩnh của các tiểu thế giới lớn không nói gì, bầu không khí lập tức trở nên ngượng ngịu.

"Vô Cực Tinh!"

Có người bất mãn nhìn Vô Cực Tinh rồi nói: "Ngươi là người đứng đầu của tiểu thế giới Vô Cực, Vô Cực Ngạo Thiên đại nhân là chúa tể của tiểu thế giới ấy, một người mang trong mình sự nghĩa hiệp, sao giờ ngươi không nói gì?”

Nhưng khi nghe người ấy chất vấn, Vô Cực Tinh không hề tức giận mà chỉ đứng im tại chỗ mỉm cười.

"Ca ca, có cần muội giết hắn không?"

Vô Cực Tuyết vừa nói dứt câu, người vừa đặt câu hỏi đã nhanh chóng lùi lại, mặt thì tái nhợt.

“Không cần đâu!"

Vô Cực Tinh cản Vô Cực Tuyết Lại rồi nhìn người đó nói: "Cung chủ đúng là một người hào hiệp, thấu tình đạt lý, nhưng phải đúng lúc đúng chỗ".

"Giờ mà tấn công thì mười phần chết chín, chưa bàn đến đám hoa nô kia, các ngươi quên tại sao chúng bị lây nhiễm rồi à? Mà người của tộc Hoả Minh cũng đang ở đây, giờ mà xuống lại đó thì chỉ có đường chết".

"Nếu ngươi không tin ... "

Vô Cực Tinh giơ một tay ra xách võ giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ hai ở phía trước lên rồi hừ nói: "Ta có thể cho ngươi thử nghiệm".

Nói rồi, Vô Cực Tinh ném người đó xuống chân, người đó xuyên qua vách ngăn rồi rơi bịch xuống dưới.

Lúc này, các hoả nô như những cái xác không hồn lập tức tập trung lại rồi lao nhanh tới.

Vù, đám hoa nô còn chưa tới gần người đó thì đã có một tiếng xé gió vang lên, người của toc Hoa Minh ở dưới lòng đat đa phóng một đốm lửa từ trong người mình ra.

Đốm lửa đó đốt cháy võ giả kia thành một hoa nô tiếp.

"Giờ còn ai muốn thử nữa không?", thấy thế, Vô Cực Tinh khẽ hỏi.

Nhưng không một ai dám lên tiếng nữa.

Một thử nghiệm rất có tính thuyết phục.

Vô Cực Tinh đã chứng minh xuống dưới chỉ có con đường chết.

Nhưng nếu họ cứ ở mãi trong không gian này thì cũng không phải là cách.

Song, Vô Cực Tinh không hề sốt sắng, trông thấy mọi người trầm mặc, hắn tìm một chỗ ngồi xếp bằng xuống, không biết đang nghĩ gì.

Ngọc Khuynh Thiên của tieu thế giới Ma Ngọc va Minh Nguyệt Tâm của tiểu thế giới Thánh Quang đã ngồi xuống như đang tu luyện từ lâu.

“Này hai vị tiểu thư, các cô nói xem chúng ta còn phải chờ ở đây đến bao giờ nữa?”

Ma tộc vốn có thể lực mạnh mẽ, chứ không khôi phục chậm như võ giả, Ma Phàm thấy ngoài vài người đang xì xào bàn tán ra thì hầu hết mọi người đều ngồi xuống tu luyện nên không nhịn được hỏi.

"Sao ta biết được".

Diệu Linh Ngọc nhìn Ma Phàm rồi hừ đáp.

Người của Ma tộc đúng là đầu óc ngu si tứ chi phát triển.

Cô ấy cứ ngỡ Ma Phàm là người chỉ huy của tiểu thế giới Cự Ma đang xếp thứ tám thì phải thông minh một chút, ai dè xem ra cái đầu cũng chỉ để mọc tóc thôi, Diệu Linh Ngọc nghĩ mà thấy chán luôn.

"Cứ chờ sư phụ hồi phục đã!"

Dieu Tien Ngu noi: "Ta cu thay bay gio nhu kieu binh lang truoc con song lớn ấy, phong ba lớn hơn còn ở phía sau kìa".

Ma Phàm nhìn Mục Vỹ rồi gật đầu.

Đúng lúc này, Mục Vỹ chợt mở mắt ra rồi nhìn lên phía trước.

"Ta nghĩ mình nghỉ ngơi đủ rồi!", Mục Vỹ chợt nói.

“Nghỉ đủ rồi thì huynh ... "

Ma Phàm còn chưa nói hết câu, nhưng hắn ta nhìn theo hướng nhìn của Mục Vỹ thì thấy có một người đang đứng nghiêm trang rồi mỉm cười nhìn Mục Vỹ.

Ngọc Khuynh Thiên!

Trông thấy Ngọc Khuynh Thiên mỉm cười nhìn chẳm chẳm vào Mục Vỹ, Ma Phàm cảm thấy có điềm không lành.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!