Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

"Ta có làm gì cô ấy đâu!", Cửu Nhi cười hí ha hí hửng, dáng vẻ vẫn y hệt trước đây. 

 Mục Vỹ ngán ngẩm than vãn: "Tỷ ấy, bao nhiêu năm trôi qua sao tính tình vẫn như thế chứ!" 

 "Đệ biết ta trước đây như nào à?" 

 "Ta..." 

 Mục Vỹ nhất thời á khẩu, không biết nên nói gì, muốn gõ đầu Cửu Nhi nhưng thấy dáng vẻ tránh né đầy đáng thương của cô ấy thì không thể xuống tay. 

 "Đúng là kiếp trước ta nợ tỷ mà!" 

 Vừa nói xong, Mục Vỹ ngẩn người. 

 Hình như... kiếp trước hắn nợ cô ấy thật! 

 "Sư tôn, đây là vườn thuốc của nhà họ Diệu ta, tiểu thế giới Thiên Bảo nổi tiếng trong liên minh các tiểu thế giới không chỉ vì tài buôn bán mà còn vì đây là nơi rất thích hợp để trồng trọt dược liệu". 

 "Vả lại bên đó, bên đó, bên đó nữa!" 

 Diệu Tiên Ngữ chỉ vào mấy nơi, tâm trạng dần tốt hơn, cô ta cười trở lại: "Mấy chỗ đó nuôi thánh thú cả đấy, còn bên này là khu vực đóng gói dược liệu sau khi hái!" 

 "Người nhìn bên kia xem, là thánh thú dê Đà Ngọc đó. Mặc đồ làm từ lông loại dê này sẽ có tác dụng kéo dài tuổi thọ cho cả người thường". 

 Trên đường đi, Diệu Tiên Ngữ liên tục giới thiệu cho Mục Vỹ, dường như về quê hương của mình thì cô ta trở nên hoạt bát hơn rất nhiều. 

 "Sư phụ, đây là sân luyện võ dành cho đệ tử nhà họ Diệu!" 

 Sau khi đi qua một ngọn núi, ba người đứng trên đỉnh nhìn những bóng người đang giao đấu qua lại ở mấy ngọn núi bên dưới. 

 Ý tưởng xây dựng sân luyện võ khá là hay ho, nó được xây tại một nơi bằng phẳng bị bao vây bởi các ngọn núi, chiều dài và chiều rộng khoảng mấy dặm, tiếng hô trong lúc huấn luyện của các đệ tử bị dãy núi chặn lại nên bên ngoài không nghe thấy. 

 "Tiên Ngữ muội muội!" 

 Ba người mới đi lên đỉnh núi thì một giọng nói vang lên đầy mừng rỡ. 

 "Tiên Ngữ muội muội, ta nghe muội về từ trước đó rồi nhưng phải bế quan, không ngờ hôm nay gặp được muội!" 

 Một người thanh niên mặc trường sam màu trắng nhìn Diệu Tiên Ngữ mỉm cười, đôi mắt ánh lên sự vui vẻ. 

 "Lộc Minh sư huynh!" 

 Nhìn thấy người thanh niên nọ, Diệu Tiên Ngữ khẽ cười. 

 "Hai vị này là..." 

 "À, đây là sư phụ của ta, còn đây là bạn của sư phụ!", giọng điệu của Diệu Tiên Ngữ vừa nhắc đến Cửu Nhi là khác hẳn. 

 "Sư phụ?" 

 Người thanh niên nghe cô ta giới thiệu như thế thì nhíu mày. 

 "Lộc Minh sư huynh, ta đang dẫn sư phụ và Cửu Nhi cô nương đi tham quan, huynh bận gì cứ làm đi!" 

 "Ha ha, nếu là sư phụ của Tiên Ngữ muội muội thì nhà họ Diệu chúng ta phải nhiệt tình thiết đãi rồi, ta đi cùng mọi người nhé!" 

 Lộc Minh cười nhẹ: "Hay là đến sân luyện võ đi, làm sư phụ của Tiên Ngữ thì ắt hẳn là cao thủ rồi, để mọi người tỉ thí với nhau cho vui!" 

 "Cái này..." 

 Diệu Tiên Ngữ liếc nhìn Mục Vỹ rồi từ chối: "Tỉ thí thì thôi vậy, bọn ta chỉ xem thôi". 

 Cửu Nhi thì thầm vào tai Mục Vỹ: "Xem ra có người để ý cô học trò bảo bối của đệ, muốn ra oai với đệ đấy!" 

 Ra oai? 

 Mục Vỹ lắc đầu cười khổ. 

 Cơ mà nhiều năm trước tiểu thế giới Thiên Bảo có nhiều gia tộc lớn song song tồn tại, bây giờ lại do một mình nhà họ Diệu thống trị, hắn cũng tò mò muốn thử sức đệ tử nhà họ Diệu! 

 "Đi thôi, xuống xem đi!" 

 Mục Vỹ đi thẳng xuống chân núi mà không chút kiêng dè. 

 Thấy hắn vào sân luyện võ, Lộc Minh nhếch môi cười. 

 "Con xin lỗi sư phụ, Lộc Minh không có ý gì đâu ạ!" 

 "Có sao đâu!" 

 Chưa đợi Diệu Tiên Ngữ nói hết câu thì Cửu Nhi đã giành nói: "Đương nhiên sư phụ cô sẽ không trách cô rồi. Hiếm khi có người để ý cô, thấy cô nhiệt tình với sư phụ cô như thế thì mấy cậu thanh niên tràn trề nhiệt huyết lại chả muốn bêu xấu sư phụ cô!" 

 "Tỷ đừng nói nữa có được không!" 

 Mục Vỹ nhìn Cửu Nhi, hết nói nổi nữa. 

 "Thôi được rồi, ta không nói nữa, đệ tự đi mà an ủi học trò ngoan của mình đi!" 

 Cửu Nhi hừ lạnh rồi đi ra sau cùng, nắm hai tay sau lưng và cất bước một cách thảnh thơi. 

 "Con xin lỗi sư phụ!" 

 "Không sao!", Mục Vỹ nhìn về phía trước, cười nói: "So chiêu với bọn họ thử thế nào còn được, nếu họ thật sự muốn làm khó ta thì con cũng yên tâm, sư phụ biết chừng mực mà". 

 "Dạ!" 

 Lúc này Lộc Minh đã tới chính giữa sân luyện võ. 

 "Mọi người tạm dừng một chút!" 

 Giọng của y không lớn cũng không nhỏ nhưng cả sân luyện võ đều nghe thấy. 

 "Lộc Minh, ngươi lại tính làm trò gì đấy?" 

 "Phải đó! Trưởng tộc bảo bọn ta ở đây huấn luyện mà, mấy tên nhóc con này khó bảo lắm!" 

 "Ta bảo các ngươi dừng đương nhiên là có chuyện muốn nói rồi!" 

 Lộc Minh cười ha ha: "Nhị tiểu thư nhà họ Diệu chúng ta về rồi, chắc lâu rồi các ngươi không gặp cô ấy đúng không?" 

 Dứt lời, y đi sang một bên để lộ nhóm ba người Diệu Tiên Ngữ từ đằng sau đi tới. 

 "Đây là nhị tiểu thư của chúng ta, vị này là sư phụ nhị tiểu thư, còn đây là bạn của sư phụ nhị tiểu thư!" 

 Lộc Minh cố ý nhấn mạnh lúc giới thiệu Mục Vỹ đồng thời nhìn những người phía sau, vẻ mặt y thế nào không cần nói cũng biết. 

 "Lưu Minh sư huynh, Tang Hợi sư huynh, Thác Bạt Gia sư huynh!" 

 Nhìn ba người đứng ở đối diện, Diệu Tiên Ngữ nhẹ gật đầu. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!