Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

"Lưu Minh, Tang Hợi, Thác Bạt Gia, năm mươi năm trước ba người cũng tham gia huấn luyện tại Tứ Nguyên Phong Địa mà đúng không? Vị Mục tiên sinh này lợi hại lắm đấy, các ngươi thử một lần xem!"

Giữa lúc đó, Lộc Minh bỗng nhiên cười đùa.

"Được đấy được đấy, ngày nào cũng đánh nhau với họ, chẳng đã tay chút nào. Chúng ta tỉ thí một trận nhé Mục tiên sinh!"

'Tang Hợi, sao ngươi vội thế hả, phải là ta trước chứ!", Thác Bạt Gia xoay người nhìn Mục Vỹ: "Mục tiên sinh sẽ nể mặt bọn ta chứ?"

"Hai ngươi ... ", Lưu Minh cũng hùa theo: "Để ta đi!"

Ba người tranh giành nhau.

"Các huynh ... "

Cảnh tượng này làm Diệu Tiên Ngữ đỏ mặt, mất mặt quá đi mất.

Năm mươi năm trước quả thật ba người này từng đại diện tiểu thế giới Thiên Bảo tham gia cuộc huấn luyện tại Tứ Nguyên Phong Địa, dù đã năm mươi năm trôi qua nhưng cả ba người vẫn dừng chân ở cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba.

Diệu Tiên Ngữ biết rõ thực lực của họ.

Tỉ thí với Mục Vỹ ư?

Cả ba cùng xông lên luôn còn không phải đối thủ của Mục Vỹ nữa là!

"Các huynh đừng nghịch nữa, ta chỉ đưa sư phụ đi tham quan thôi, các huynh huấn luyện tiếp đi!"

'Ôi chao, Tiên Ngữ, sư huynh không có ý gì đâu nhưng mà có phải muội sợ các sư huynh làm sư phụ trắng trẻo của muội hoảng sợ không?", Tang Hợi cười kệch cỡm: "Muội đừng lo, ta xuống tay có chừng mực mà!"

"Đúng đấy, chỉ là tỉ thí thôi mà!"

"Đúng vậy!"

"Không phải!"

Diệu Tiên Ngữ thình lình hét lớn: "Ta ... ta ... ta sợ sư phụ làm các huynh bị thương thôi!"

Nghe vậy, bọn họ ngây ra như phỗng.

"Ha ha ... "

Lộc Minh là người đầu tiên phá lên cười: "Tiên Ngữ à, muội lo bọn ta làm sư phụ muội bị thương nên mới nói vậy đúng không? Muội làm vậy là không đúng đâu Tiên Ngữ!"

"Không phải thật mà!"

Diệu Tiên Ngữ bối rối sắp khóc.

Ba tên khù khờ chết tiệt này, ở nhà họ Diệu thì đúng là bọn họ lợi hại đấy nhưng đặt ở liên minh các tiểu thế giới thì ba người này còn không có tư cách ra sân nữa là, còn dám đứng đây làm màu!

"Thôi nào Tiên Ngữ, muội đừng nói nữa, chỉ là tỉ thí thôi, muội làm như bọn ta bắt nạt sư phụ của muội ấy!"

'Phải đó, lão trưởng tộc mà biết bọn ta bắt nạt sư phụ muội thì trừng phạt bọn ta thì sao? Bọn ta biết vừa phải mà".

"Đồng ý, chỉ là so tài thôi, để xem tiểu tử này có bản lĩnh gì mà làm sư phụ muội!"

Ba người tranh nhau nói, Diệu Tiên Ngữ chẳng biết nên nói gì cho phải.

"Cứ vậy đi Tiên Ngữ!"

Mục Vỹ bỗng nhiên lên tiếng: "Chỉ là tỉ thí thôi mà, các sư huynh của con nhiệt tình quá, mọi người trao đổi kinh nghiệm luyện võ với nhau thì tốt quá chừng!"

"Sư phụ ... "

Diệu Tiên Ngữ nhìn Mục Vỹ, dặn dò: "Sư phụ phải nhẹ tay đấy nhé".

"Biết rồi!"

Thấy hắn đi lên phía trước, tâm trạng Diệu Tiên Ngữ vô cùng lo lắng.

"Muội đừng lo, người này không có vấn đề gì đâu, ta thấy hình như hắn đã chạm tới bí ẩn của Tử rồi, chắc cách tầng bốn không còn xa nữa".

"Ta có lo cho su phụ đâu!", Diệu Tiên Ngữ nói trong bất lực: "Ta lo cho họ mà"

Sao cô ta không biết Mục Vỹ mạnh mẽ nhường nào chứ.

Mới ở Tứ Nguyên Phong Địa một thời gian mà cảnh giới của hắn đã từ Vũ Tiên tầng mười đến Sinh Tử tầng thứ ba, nói là ngồi tên lửa cũng không ngoa.

Có lẽ thực lực của Mục Vỹ đã tiến bộ đáng kể sau nửa năm tĩnh tu, ba người này làm gì đấu lại hắn.

Ngặt nỗi bọn họ cứ đòi so tài, mọi người bắt đầu tản ra xung quanh võ trường.

Cuộc tỉ thí của những người ở cảnh giới Sinh Tử sẽ gây ra dư chấn rất lớn, họ không chống lại được nên càng tránh xa càng tốt.

"Mục tiên sinh đung không? Thác Bạt Gia ta đay xin lĩnh giáo trước!"

Thác Bạt Gia tiến lên một bước rồi hét lớn, bộc phát khí thế ra ngoài.

Hắn ta có cơ thể vạm vỡ, chắc là chủ yếu luyện thể rồi.

Mục Vỹ thật lòng muốn nói rằng: Cả ba ngươi lên luôn đi.

Nhưng nghĩ lại thì nơi này là địa bàn nhà họ Diệu, hắn đừng nên nói vậy thì hơn.

"Xin chỉ giáo!"

Mục Vỹ đứng tại chỗ, một tay đặt sau lưng, mỉm cười nhìn Thác Bạt Gia.

"Thác Bạt Gia ta đay bẩm sinh đã mạnh hơn người thường, tu luyện Kim Nguyên Thể bất bại để biến cơ thể bản thân thành sắt thế nên sở trường của ta là sức mạnh, Mục tiên sinh cẩn thận đấy!"

"Được!

Nói xong, han ta tiến lên một bước.

"Hỗn Nguyên Đấu Thiên Quyền!"

Sau tiếng gầm, Thác Bạt Gia tung một cú đấm ra.

Ầm ...

Trong giây lát, tiếng nổ vang vọng khắp bầu trời.

"A ... "

Ngay sau đó, một tiếng rên truyền đến.

Cú đấm của Thác Bạt Gia bị Mục Vỹ tóm chặt bằng một tay.

Tuy quả đấm của hắn ta trông lớn hơn tay Mục Vỹ rất nhiều nhưng không ngờ cú đấm vừa được phát ra đã bị Mục Vỹ tung chưởng cản lại.

Đã thế hắn ta còn la ầm lên như heo bị cắt tiết nữa chứ.

Làm cái trò gì vậy hả?

"Thác Bạt Gia, ngươi làm bọn ta xấu hổ quá đi mất".

Tang Hợi không nhìn nổi nữa, bóng người chớp nhoáng xuất hiện trước mặt Mục Vỹ.

"Vô Cực Băng!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!