Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Dù cảnh giới Sinh Tử không cần tích luỹ nhiều, nhưng mỗi khi đột phá một tầng cảnh giới, ý cảnh của võ giả sẽ có sự thay đổi rất lớn. 

 Vậy nên sự chênh lệch mỗi tầng của cảnh giới Sinh Tử lớn hơn cảnh giới Vũ Tiên nhiều. 

 “Ban nãy ta đã xem chiêu thức của ngươi, chắc ngươi là kiếm khách dùng kiếm đúng không?”, Diệu Thanh Vân nhìn Mục Vỹ rồi hỏi với vẻ đầy mong chờ. 

 Thôi xong! 

 Nghe thấy ca ca mình nói vậy, Diệu Tiên Ngữ chợt có dự cảm không lành. 

 Ca ca này của cô ta cũng là một người mê kiếm. 

 Nếu biết sư phụ cô ta cũng là kiếm khách thì kiểu gì cũng đòi tỉ thí cho xem. 

 Ca ca này của cô ta khác với nhóm Lưu Minh. 

 Y đã ở tầng thứ tư cảnh giới Sinh Tử rồi, đồng thời cũng là một cường giả trẻ tuổi nổi tiếng ở liên minh tiểu thế giới. 

 Nếu hai người họ đánh nhau thì kết quả chưa biết thế nào được. 

 “Đúng vậy!” 

 “Thật à, ta cũng thế!”, Diệu Thanh Vân cười nói: “Nếu vậy, hay chúng ta giao lưu một chút, Mục tiên sinh thấy sao?” 

 “Được thôi!” 

 Mục Vỹ thoải mái đồng ý ngay mà không chút do dự. 

 Diệu Tiên Ngữ thầm thấy chán nản. 

 Lại đánh nhau tiếp rồi. 

 Cả hai đều là thiên chi kiêu tử, chắc chắn Diệu Thanh Vân không phục Mục Vỹ, còn Mục Vỹ cũng quyết không chịu thua. 

 Chắc trận đấu này sẽ khác hẳn ban nãy đây. 

 “Lùi hết lại đi!” 

 Diệu Tiên Ngữ chợt nói: “Tất cả rời khỏi sân luyện võ, bắt đầu mở trận bảo vệ sân tập”. 

 Cái gì? 

 Mở hộ trận pháp bảo vệ sân võ ư? Có nhầm không vậy? 

 Nghe thấy thế, mọi người đều trợn tròn mắt. 

 Đùa nhau à! 

 Đại trận này chỉ được mở khi nhà họ Diệu tổ chức các buổi tỉ thí long trọng, với mục đích bảo đảm các quan khách không bị thương thôi mà. 

 Giờ làm vậy có cần thiết không? 

 “Nhanh lên!” 

 Thấy Lộc Minh cứ nghệt ra một chỗ, Diệu Tiên Ngữ thúc giục: “Đừng trách ta không nhắc nhở huynh, một khi hai người đó mà đánh nhau thì… lát huynh có muốn mở cũng muộn rồi”. 

 “Được được, ta biết rồi”. 

 Dù ngoài mặt Lộc Minh nói vậy, nhưng trong lòng vẫn không tình nguyện cho lắm. 

 Diệu Thanh Vân có thể coi là người có thiên bẩm cao nhất ở nhà họ Diệu. 

 Đồng thời cũng rất nổi danh trong thế hệ trẻ tuổi ở liên minh tiểu thế giới. 

 Hơn nữa còn ở tầng thứ tư cảnh giới Sinh Tử, dù Mục Vỹ có lợi hại đến mấy thì cũng không thể là đối thủ của y được. 

 Nếu một người ở tầng thứ ba, một người ở tầng thứ hai thì Lộc Minh còn trông chờ vào trận đấu này một chút. 

 Để xem họ giao thủ thế nào. 

 Vì khi ấy, Mục Vỹ sẽ có cơ hội chiến thắng, dù chỉ là rất nhỏ. 

 Nhưng Diệu Thanh Vân đã ở tầng thứ tư cảnh giới Sinh Tử rồi, hơn nữa còn là kiếm khách đã lĩnh ngộ kiếm tâm. 

 Mục Vỹ… đọ thế nào được? 

 Tầng thứ ba và tầng thứ tư cách biệt như trời đất! 

 Song, dù nghi ngờ là vậy, nhưng Lộc Minh vẫn mở hộ trận. 

 Lúc này, mọi người xung quanh đã rời khỏi sân võ, chỉ còn hai người đứng giữa sân võ rộng lớn như hai tảng đá. 

 “Xuất kiếm đi!” 

 “Thật ra… ta vẫn muốn đấu tay bo với ngươi trước, nếu ngươi muốn dùng kiếm đến vậy thì chúng ta đọ kiếm thuật luôn cũng được”. 

 Mục Vỹ mỉm cười rồi rút kiếm Thiên Minh ra. 

 “Kiếm gãy ư?” 

 Thấy thế, Diệu Thanh Vân nhíu mày. 

 “Đây là kiếm Thiên Minh, Hư Tiên Khí tứ phẩm, nó vốn là một thanh đoản kiếm nên đây chính là dáng vẻ nguyên bản của nó!”, Mục Vỹ cười đáp. 

 “Ta hiểu rồi!” 

 Diệu Thanh Vân gật đầu nói: “Kiếm của ta tên là kiếm Vô Khuyết, dài ba thước sáu, cũng là Hư Tiên Khí tứ phẩm. Dù ta hơn ngươi về cảnh giới, nhưng kiếm thì ngang nhau!” 

 “Ừm!” 

 Trông thấy dáng vẻ nghiêm túc của Diệu Thanh Vân, Mục Vỹ cũng dạt dào ý chí chiến đấu. 

 Hắn đã nghỉ ngơi nửa năm, trong thời gian đó chưa được giao đấu với ai cho hẳn hoi, chứ đừng nói đến chuyện rèn luyện kiếm thuật. 

 Hôm nay, hắn được xả một bữa rồi đây! 

 Sau khi rút kiếm ra, hai người lập tức lao lên. 

 “Thác Bạt Gia, ngươi nói xem có phải Tiên Ngữ quan trọng hoá vấn đề lên không? Chỉ là tỉ thí thôi mà, gì mà cần mở hộ trận chứ?”, Tang Hợi chẹp miệng: “Ta không tin hai người đó đánh nhau mà phá được cả hộ trận này!” 

 Uỳnh… 

 Ngay sau đó, đã có một tiếng động mạnh vang lên. 

 Một đường kiếm khí bắn ra từ phía của hai người đó. 

 Luồng kiếm khí ấy bắn thẳng vào hộ trận vang lên tiếng vù vù, song hộ trận chỉ lắc lư một chút chứ không sao cả. 

 Thấy đường kiếm khí ấy suýt phá vỡ hộ trận, Tang Hợi lập tức nuốt nước bọt. 

 “Thác Bạt Gia, ngươi chờ ở đây nhé, ta đi mở hộ trận thứ hai đây…” 

 “…” 

 Lúc này, hai người kia đang tập trung lại một chỗ trên sân võ, kiếm khí điên cuồng vọt thẳng lên trời. 

 Các tiếng động sắc bén vang lên, khiến mọi người ở ngoài sân võ thấy người mình như bị khuấy động. 

 Xem ra trận đấu của hai chấm đen bé tẹo như tảng đá kia có thể gây ra cơn chấn động rung chuyển trời đất, đúng là không thể tin được. 

 Nhưng họ đã tận mắt chứng kiến nên không thể nói gì được nữa. 

 “Kiếm tâm Tịch Diệt!” 

 “Kiếm tâm Tuyệt Mệnh!” 

 Hai người cùng khẽ hô lên rồi lao vào nhau. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!