Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Mục Vỹ cất bước rồi bay vút lên cao. 

 Tay cầm đoản kiếm của hắn toả ra tia sáng rực rỡ. 

 Cửu Nguyên Chi Khí đã ngưng tụ thành một đường kiếm rồi bay thẳng lên đỉnh hộ trận, sau đó chém một đường kiếm ra. 

 Cùng lúc đó, Diệu Thanh Vân cong người xuống rồi lại dựng thẳng người lên, y cầm kiếm Vô Khuyết phóng ra tia sáng dài cả vạn trượng, đường kiếm chém ra với khí tức sát phạt bùng nổ. 

 Một nhát chém xuống! 

 Hai đường kiếm va uỳnh vào nhau. 

 Cheng… 

 Có tiếng động mạnh vang lên, hai đường kiếm đều đã nứt ra. 

 Hộ trận cũng bắt đầu vang lên tiếng nứt. 

 Hai người kia thì chìm trong màn sáng của kiếm. 

 Rắc rắc… 

 Đúng lúc này, hộ trận đã bắt đầu xuất hiện các vết nứt. 

 “Chết tiệt! Sắp vỡ trận rồi!” 

 Thấy thế, Thác Bạt Gia lập tức hét lên. 

 “May mà mình thông minh, mở luôn hộ trận thứ hai, không thì…” 

 Uỳnh… 

 Nhưng, Thác Bạt Gia còn chưa nói hết câu, lại có một tiếng nổ mạnh khác vang lên. 

 Cả hai hộ trận đều nứt toác. 

 Thấy vậy, tất cả mọi người đều nghệt mặt ra. 

 “Vỡ… hết rồi!” 

 Diệu Tiên Ngữ hô lên: “Mau lùi lại, các đệ tử mau lên sườn núi”. 

 Thật ra không cần Diệu Tiên Ngữ nhắc thì các đệ tử cũng chạy hết rồi. 

 Các tiếng xé gió đua nhau vang lên, mọi người đều bay hết lên lưng chừng núi. 

 Bây giờ, họ không còn tâm trạng xem thi đấu nữa rồi. 

 Mẹ kiếp! Thế này mà gọi là tỉ thí à? 

 Có mà sát phạt lẫn nhau thì có! 

 Nhưng tuy vậy, họ vẫn ngóng xem tình hình chiến đấu ở bên dưới thế nào rồi. 

 Cheng cheng… 

 Nhưng sương mù còn chưa tản đi hết thì đã có các tiếng động vang lên rồi. 

 Hai người kia vẫn đang đánh nhau. 

 Bây giờ, bọn họ đang bay lượn ở sân võ với các đường kiếm tung hoành. 

 Bấy giờ, mọi người mới phát hiện mặt sân võ đã hoá thành bột mịn, các mảnh đá vỡ nát nằm ngổn ngang lộn xộn dưới đất. 

 “Xong rồi! Phải mất bao nhiêu Linh Tinh mới sửa được sân võ đây?”, Tang Hợi trợn mắt há mồm nói. 

 “Giờ là lúc quan tâm chuyện đó à?”, Thác Bạt Gia chán nản nói: “Hư hại hai đại trận rồi mới là mất mát lớn kia kìa!” 

 “Hai người có thôi đi không!” 

 Lưu Minh phát bực nói: “Đúng là chi phí tu sửa sân đá Hoa Cương và hộ trận không nhỏ, nhưng điều chúng ta cần lo bây giờ là rốt cuộc hai người kia định tỉ thí đến lúc nào?” 

 “Ba người im hết đi!” 

 Nếu để ba người này lên tiếng tiếp, Diệu Tiên Ngữ nghĩ mình sẽ điên lên mất. 

 “Ba huynh có thời gian ngồi đây tám chuyện, sao không đi xem có đệ tử nào bị thương không đi!” 

 Nghe thấy tiếng quát của Diệu Tiên Ngữ, ba người kia im ngay lập tức. 

 Diệu Tiên Ngữ là cô công chúa của nhà họ Diệu nên không ai dám động tới, chưa cần lão trưởng tộc ra tay, mỗi người nói cho một câu cũng đủ chết chìm trong nước bọt rồi. 

 “Ha ha… Đã quá! Đây là trân chiến đã nhất trong suốt mấy chục năm qua của ta!” 

 “Ta cũng vậy!” 

 Ánh sáng loé lên trên kiếm Thiên Minh của Mục Vỹ ngàng càng chói loá. 

 Còn kiếm Vô Khuyết cũng như đã nối liền thành một thể với Diệu Thanh Vân, nó đang rất phấn khích. 

 Hiện giờ, đến kiếm của họ cũng sôi trào nhiệt huyết rồi. 

 “Mục Vỹ, định thắng thua bằng một chiêu đi!” 

 Diệu Thanh Vân cười lớn nói. 

 “Thật ra cũng đến lúc rồi”. 

 Hai người nhìn nhau rồi cùng mỉm cười. 

 Mục Vỹ thủ kiếm Thiên Minh trước ngực rồi vung tay, chín Nguyên Cầu lập tức xuất hiện. 

 Mặt kiếm của Diệu Thanh Vân bắt đầu xuất hiện các vết nứt, sau đó phát ra các âm thanh kỳ lạ. 

 “Kiếm Xuất Càn Khôn, Tuyệt Diệt Càn Khôn!” 

 Chân nguyên hùng hậu bùng nổ, Diệu Thanh Vân bay vút lên cao, kiếm Vô Khuyết vang lên tiếng vun vút khiến người ta thấy chấn động. 

 Đường kiếm dài cả nghìn mét bắn ra từ phía Diệu Thanh Vân. 

 Thấy thế, mọi người không thể tưởng tượng được tại sao Diệu Thanh Vân có thể bộc phá ra đường kiếm khủng khiếp đến vậy. 

 Kiếm nguyên tạo ra dao động rất lớn, người thường có thể làm được điều này ư? 

 Nhưng giờ, họ không còn thời gian để suy nghĩ sâu về nó được nữa. 

 Đường kiếm dài cả nghìn trượng ấy vừa xuất hiện, thậm chí còn che khuất ánh sáng của mặt trời. 

 Mục Vỹ hít sâu một hơi rồi ném Cửu Nguyên Cầu lên kiếm Thiên Minh. 

 Vù, mũi kiếm Thiên Minh xuất hiện, nó đã biến thành hình dạng của một thanh trường kiếm. 

 “Tam Nguyên Quy Nhất Kiếm!” 

 Mục Vỹ hô lên rồi chém về phía Diệu Thanh Vân. 

 Mũi kiếm xuất hiện một đường kiếm khí, cực giống với Nhất Kiếm Tam Tiên Nguyên mà Mục Vỹ vừa thi triển. Ngay sau đó, lại có một đường kiếm khí xuất hiện, kiếm khí của Nhất Kiếm Lục Tiên Nguyên lại hiện ra, tiếp đó là đến đường kiếm thứ ba, kiếm khí của Nhất Kiếm Cửu Tiên Nguyên. 

 Ban đầu, ba đường kiếm này chỉ dài khoảng trăm mét, nhưng giờ đã lên cả nghìn mét rồi. 

 Tam nguyên không phải chỉ có ba nguyên khí, mà là chỉ sự trộn lẫn của ba chiêu thức. 

 Uỳnh… 

 Kiếm khí ngưng tụ vang lên tiếng nổ mạnh, một âm thanh như tiếng sấm vang lên từ đường kiếm của Mục Vỹ. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!