Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

"Thần linh ơi, đây có còn là người không?" 

 Cả ba người Thác Bạt Gia, Tang Hợi lẫn Lưu Minh đều sững sờ trước cuộc chiến của hai người. 

 Nhưng đâu phải chỉ mình ba người họ hồn vía lên mây. 

 "Tang Hợi!" 

 "Hả?" 

 "Ta đang nghĩ không biết chúng ta có nên lên trên nữa không, sợ kiếm khí không chỉ lan truyền đến giữa sườn núi thôi đâu..." 

 Nghe thấy câu này, Tang Hợi và Lưu Minh đều nhìn Thác Bạt Gia với vẻ khinh bỉ. 

 "Không phải ta sợ đâu, ta... ta chỉ…" 

 Thác Bạt Gia vội vàng giải thích. 

 Nhưng hắn ta chưa kịp nói hết lời thì Tang Hợi và Lưu Minh đã từ sườn núi chạy thẳng lên đỉnh núi. 

 "Ê ê, bọn ngươi đợi ta với..." 

 Nhưng bây giờ những người khác không có tâm trạng để ý tới chuyện này. 

 Tất cả ánh nhìn đều tập trung vào hai người, ngay cả Cửu Nhi lúc này cũng trông cực kì nghiêm túc như thể cuộc chiến đã vượt ngoài dự đoán của cô ấy. 

 Keng… 

 Phút chốc Diệu Thanh Vân đưa kiếm khí thẳng đứng lên trên rồi chém thẳng xuống, vào lúc này kiếm khí trước người Mục Vỹ cũng bùng phát. 

 Hai thanh gươm dài nghìn mét va chạm vào nhau. 

 Ầm… 

 Tiếng nổ đùng đoàng vang lên, ánh kiếm lập lòe khắp không trung, những luồng kiếm khí tỏa ra khắp nơi tạo ra tiếng động ầm ĩ như cuốn cả nhịp tim theo. 

 Nhưng sau lần chạm trán vừa rồi, hai thanh kiếm vẫn lành lặn như cũ. 

 "Phá!" 

 Mặt Diệu Thanh Vân đỏ lên, y liều mạng đè kiếm xuống. 

 Nhưng Mục Vỹ hất trường kiếm lên rồi vung kiếm thật mạnh. 

 Kiếm dựng thẳng trước người Diệu Thanh Vân, bị cú hất của hắn kìm lại. 

 Ầm ầm ầm... 

 Tiếng nổ tức thì truyền đến, Mục Vỹ vung ngang kiếm chém vào trường kiếm mà Diệu Thanh Vân đang giơ lên làm nó áp sát vào y. 

 Chỉ với cú chém ngang ấy thôi đã tạo ra kiếm khí dài nghìn mét bùng nổ với uy thế không gì sánh bằng. 

 Tiếng rắc rắc rắc vọng lại, những ngọn núi vây quanh Diễn Võ Trường bị kiếm khí của Mục Vỹ cắt ngang sườn núi chỉ trong nháy mắt. 

 Nhát kiếm ấy xoay một vòng quanh người Diệu Thanh Vân đồng thời chém những ngọn núi xung quanh làm đôi. 

 Phần chóp đỉnh của núi đổ sập xuống. 

 Mắt thấy kiếm Thiên Minh của Mục Vỹ sắp sửa phá hủy ngọn núi cuối cùng, Diệu Thanh Vân giậm chân xuống đất và dựng đứng trường kiếm đỡ lấy thế kiếm của hắn. 

 Suýt chút nữa là kiếm khí của y tan vỡ rồi. 

 Tại một bên khác, nhóm ba người Thác Bạt Gia đã leo lên đỉnh núi, vừa mới xoay người thì sang chấn tâm lý. 

 Lúc này, lướt nhìn xung quanh thì thấy cả trăm ngọn núi quanh đây đã bị chém mất phần đỉnh, chỉ có một ngọn núi, cũng là ngọn núi cuối cùng vẫn còn nguyên vẹn. 

 Thế nhưng kiếm khí cắt ngang ấy đã lao tới lưng chừng núi ở dưới nơi họ đang đứng rồi. 

 Diệu Thanh Vân mà không trụ nổi là đỉnh núi - vị trí đứng họ lúc này - sẽ bị chém bay ngay. 

 "Gắng lên, trụ lại đi!" 

 Thấy Diệu Thanh Vân đang cố gắng chống lại đòn tấn công của Mục Vỹ, Thác Bạt Gia và hai người kia chắp tay cầu nguyện. 

 Y mà thất thủ thì ba người họ sẽ bay thẳng xuống trận pháp hộ tông mất, thế là coi như xuống địa ngục luôn. 

 Giờ phút này, ba người hối hận đến xanh ruột khi nhìn thấy những người đứng từ lưng chừng núi trở xuống đều an toàn. 

 Tự dưng không đâu chạy lên đây làm gì, đúng là ngu thì chết thôi. 

 Nhưng ba người đang đứng trên đỉnh núi, nào biết tâm trạng của những đệ tử ở sườn núi thế nào. 

 Vì ánh kiếm có thể nói là lia qua đầu họ luôn mà. 

 Xuống thấp chút nữa là thể nào bọn họ cũng bị chặt ngang người cho mà xem. 

 Sao mọi chuyện lại thành ra thế này hả trời? 

 Chỉ xem người ta tỉ thí thôi mà cũng phải thấp thỏm lo sợ cho cái mạng mình nữa. 

 Ghê quá ghê quá! 

 Ai nấy đều thấy đầu mình lạnh ngắt, thầm hít sâu một hơi trong tâm trạng lo lắng. 

 Giờ đây, sườn núi biến thành đỉnh núi nhưng vì vị trí không đổi nên trông giống như họ bị đẩy cao lên. 

 Thấy ánh kiếm của hai người chém nhau không khoan nhượng, Diệu Tiên Ngữ lo sốt vó cả lên. 

 Dù vậy hai người vẫn tiếp tục trận đấu. 

 "Kiếm tâm Tịch Diệt đúng là mạnh thật!" 

 "Kiếm tâm Tuyệt Mệnh tuyệt thật đấy!" 

 Hai người khẽ cười, cùng khen ngợi lẫn nhau. 

 Nhưng tất cả mọi người đều ngã ngửa vì hai câu nói ấy. 

 "Hai ông trời con ơi, lúc nào rồi mà còn trò chuyện được thế kia?" 

 Keng... 

 Hai thanh kiếm bỗng nhiên tách ra, hai người lùi lại một bước nhưng chỉ trong chốc lát rồi lại xông tới lần nữa. 

 Uỳnh... 

 Phút chốc, hai bóng người va uỳnh vào nhau. 

 Tiếng ầm ầm truyền đi khắp nơi. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!