Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Nam Thần Đào Hoa - Lâm Thần

 

 Ánh mắt của cậu trở nên đờ đẫn, vẻ mặt căng như dây đàn không dám manh động. Đùa gì chứ, cái cảm giác bị cả hai em ấy hút khô, cả thân thể cứng đờ không cách nào phá giải làm cho cậu vô cùng ám ảnh. 

 Cậu cũng đã quá coi thường cái thiết bị đang đeo trên người cậu, bởi vì trong khi cậu cố gắng phản kháng thì đã vô tình kích hoạt báo động trên thiết bị, và dĩ nhiên, dòng điện đó chẳng dễ chịu một chút nào. 

 Mà cậu chỉ có một thân mà thôi, hai em ấy sử dụng cậu một cách điên cuồng, giống như muốn hút hết tất cả của cậu vậy. Hai người tấn công toàn bộ điểm yếu, khiến cho cậu dù có chống cự thì cũng chẳng có chút tác dụng nào. 

 Cũng may là Nguyệt Sương cũng đã mua chuộc cô lao công ở bên ngoài, nếu không với động tĩnh lớn trong căn phòng vệ sinh như vậy chắc chắn sẽ có chuyện lớn. 

 Cảm giác hai em ấy ôm cậu càng ngày càng chặt, tâm trí cậu hiện tại còn chẳng hề có ý nghĩ nhắc nhở. Nếu như nhắc nhở mà gây ra hậu quả như thế thì cậu thà chịu đựng còn hơn. 

 Cả ba đi ngang qua khu ăn uống. Bởi vì vẻ đẹp của hai cô mà tất cả những người bán hàng đều mong chờ hai người đến thăm quầy của bọn họ. Ánh mắt của bọn họ còn không hề che giấu, giống như chỉ cần bọn họ đến là sẽ được ăn miễn phí vậy. 

 Đúng là một thế giới xem mặt, vẻ đẹp được tôn thờ lên hàng đầu. Bọn họ dùng ánh mắt mong chờ nhìn cậu, tuy nhiên, khi này cậu chỉ có thể đáp trả bằng ánh mắt nuối tiếc cùng với cái lắc đầu ngao ngán. 

 Điều này khiến cho những cô chú bán hàng đều tỏ vẻ khó hiểu. Tuy nhiên, đâu ai hiểu được nỗi khổ của chính cậu. 

 Bên ngoài có thể cậu là người chủ động, dẫn dắt hai cô ấy đi, thế nhưng đó chỉ là một chiếc vỏ bọc mà thôi. Cái thế chủ động chính xác thuộc về hai em ấy. Cũng chính điều này đã khiến cho cậu phải chịu bao nhiêu nỗi oan ức không đáng có. 

 Tiểu Ngọc xoay đầu xung quanh, đột nhiên mắt cô sáng lên, dẫn cả hai vào một quầy mực nướng. Hương thơm của mực tươi được rưới nước sốt kỳ lạ, sau đó được nướng lên bằng đá cuội tạo ra một hương thơm vô cùng lôi cuốn. Tất nhiên, một tín đồ ẩm thực như Tiểu Ngọc cũng không thể bỏ qua. 

 Chủ quán là một cô trung niên, tuổi cũng đã ngoài bốn mươi, ăn mặc rất nhẹ nhàng cùng với một chiếc quạt tay dùng để hỗ trợ lửa ở phía dưới. Ánh mắt cô ấy hiền hậu, nhìn cả ba người nói: 

 “ Các cháu ăn đi, cô vừa nướng xong nên nó còn nóng lắm.” 

 Nghe vậy, Tiểu Ngọc cũng không ngại ngần, hai tay cầm lấy hai xiên, một xiên đưa cho Nguyệt Sương, một xiên mình cầm. 

 Hai cô gái đã không gây náo động thì thôi, thế nhưng chỉ cần một hành động rất nhỏ như cười với nhau, cùng nhau ăn xiên que, đó chẳng khác nào một quả bom làm oanh tạc toàn bộ hiện trường ở đây. 

 Xinh đẹp tuyệt trần, lại còn giản dị như vậy, hơn nữa, cái động tác nũng nịu nhìn là muốn tan chảy của hai cô gái như là một con dao đâm thẳng vào trái tim những nam sinh gần đó. 

 Ghen tỵ! Cảm giác ghen tỵ đến tận cùng... tại sao...tại sao cậu ta lại có thể may mắn đến như vậy. Tại sao...tại sao lại như thế!?? Mỗi người đều sinh ra bình đẳng cơ mà, vì sao cậu ta lại có thể tìm được hai cô bạn gái vừa xinh đẹp, dễ thương lại còn đáng yêu như thế. Không công bằng, chính xác là không hề công bằng một chút nào. 

 Không thấy Lâm Thần được xiên nào, bà cô tưởng rằng hai cô gái này không có ý định cho cậu nam này ăn. Trong lúc định tự tay đưa một xiên cho Lâm Thần, một cảnh tượng ngọt ngào diễn ra... 

 Nguyệt Sương nhận lấy que xiên, cắn một miếng, vị ngọt cùng với gia vị thơm ngon tẩm vào con mực khiến vẻ mặt cô thích thú khen ngon, sau đó, cô đưa xiên mình vừa cắn lên miệng Lâm Thần, ngọt ngào nói: 

 “ Ăn đi anh, ngon lắm á!” 

 Bị phát cơm chó trước mặt, toàn bộ nam sinh đều căm hận nhìn Lâm Thần. Các người cũng hay à nha, chúng ta đã đau khổ rồi, thế vậy mà các người lại còn sát muối vào chỗ đau của chúng ta. Thật đáng hận, đáng hận mà. 

 Lâm Thần cũng bất ngờ vì điều này, nhìn toàn bộ nhữn người xung quanh đang dồn ánh mắt vào mình. Ở phía xa cũng có bao nhiêu những ánh mắt ghen tỵ đang chĩa thẳng khiến cho cậu có chút xấu hổ, vẻ mặt tươi cười đáp lại: 

 “ Anh không cần đâu, em ăn đi...” 

 Lâm Thần lịch sự từ chối, nhìn ánh mắt như dao xung quanh, cậu không khỏi ớn lạnh. Hai em ấy đúng thiệt là hồng nhan họa thủy mà. 

 ( Hồng nhan họa thủy: Vẻ đẹp không mang lại sự tốt đẹp) 

 Chưa kịp nói xong, một cảm giác tê dại truyền tới, mồ hôi lạnh không tự chủ tuôn ra. Cậu ngay lập tức ngưng lại câu nói của mình, vẻ mặt tươi cười từ từ ăn một miếng. 

 Cảnh tượng ngọt ngào như muốn tiểu đường, toàn bộ nam sinh xung quanh đều dùng vẻ mặt đắng chát nhìn. Thậm chí, đến cả những cặp đôi đã yêu nhau thì khi thấy cảnh tượng trên đều có một chút cảm giác ghen tỵ. Đúng là tình yêu đương ngọt ngào, chỉ cần như vậy đã khiến cho cô bán hàng cũng không ngần ngại mỉm cười nói với Lâm Thần. 

 “ Cháu phải chăm sóc thật tốt bạn gái của cháu đó nha! Bây giờ tìm được cô gái xinh đẹp tốt bụng như vậy cũng rất khó đó.” 

 Lời nói như vậy cũng chung suy nghĩ của những người khác, mặc dù nhìn Lâm Thần cũng khá bình thường, vẻ mặt chẳng có gì nổi trội, thế mà lại có được cô bạn gái xinh đẹp như tiên, ai nhìn cũng sẽ cảm thấy Lâm Thần phải có phúc lắm mới có thể có được cô gái này. 

 Thế nhưng, câu nói đó lại vô tình chọc giận Tiểu Ngọc. Lâm Thần cũng là của cô mà, tại sao chị lại ăn mảnh một mình, không công bằng, thật sự không công bằng. 

 Vậy nên, ngay lập tức, cô ấy chạy đến ôm chặt Lâm Thần, một tay chôn chặt vào bộ ngực, vẻ mặt giận dỗi đáng yêu nói: 

 “ Không...anh ấy cũng là bạn trai của cháu nữa.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!