Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Ngày Hủy Hôn, Tôi Dùng Y Thuật Chấn Thiên Hạ - Tiêu Dật

Sau một hồi mặc cả, Tô Nhan bỏ ra tám trăm nghìn để "bao nuôi" Tiêu Dật.

Theo lời Tiêu Dật: "Cô đưa tôi tám trăm nghìn, tôi sẽ là người của cô; cô muốn chà đạp tôn nghiêm hay quất roi hành hạ xác thịt tôi thế nào cũng được!"

"Đây là cảm giác được phụ nữ nuôi à? Có vẻ cũng ổn phết! Trong giới 'ăn bám', giá của mình chắc cũng thuộc hàng kịch trần rồi ha?"

Đợi Tô Nhan đi khỏi, anh bật máy, thấy trong tài khoản nhiều thêm tám trăm nghìn thì cười khoái chí.

Dù trong tài khoản của anh có sẵn vài trăm triệu, tám trăm nghin chẳng đáng là bao, nhưng tiền bán thân mà có được thì cảm giác dĩ nhiên là khác hẳn.

"Đã nhận tiền thì sao có thể không làm gì? Đã chọn không phấn đấu, để bà chị bao nuôi, thì cũng phải làm chị vui chứ ... Hay tối nay mình chiều cô ấy luôn?"

Anh lầm bầm, đi dạo quanh một vòng rồi lại quay về tìm Tô Đại Hải chém gió.

Nhờ mấy màn chém gió, anh hiểu thêm về nhà họ Tô, còn ghê gớm hơn anh tưởng.

Nha ho To la mot trong muoi gia toc lon o Trung Hai, danh mon vong toc thuc

thụ.

Ông già trước mặt chỉ cần dậm chân một cái là cả Trung Hải cũng phải chấn động.

Đã định ở Trung Hải tìm thân thế và Thập Đại Thần Khí, thì nhà họ Tô hẳn có thể hỗ trợ đôi phần.

Vậy nên, ở lại nhà họ Tô thời gian tới tuyệt đối là lựa chọn tối ưu.

'Ông Tô, hai kẻ hại ông đã moi được gì chưa? Nếu cần, tôi có thể giúp thẩm vấn."

Tiêu Dật chợt nhớ ra, hỏi.

"Hê hê, chuyện nhỏ này khỏi làm phiền cậu, tôi tự xử lý được."

Tô Đại Hải mỉm cười, nhưng đáy mắt lóe lên tia lạnh lẽo.

"Được."

Nghe ông nói thế, anh cũng không nói thêm.

Thoắt cái đã tối.

Theo lệnh của Tô Đại Hải, mọi người trong nhà họ Tô tụ họp đông đủ: một là mừng ông chết đi sống lại, hai là mở tiệc tẩy trần đón tiếp Tiêu Dật.

"Đây chính là cháu rể của tôi."

Tô Đại Hải đứng trước người nhà họ Tô, một lần nữa tuyên bố thân phận của Tiêu Dật.

"Hai đứa còn trẻ, muốn bồi dưỡng tình cảm thì chuyện hôn lễ có thể lùi lại. Nhưng những thứ phải chuẩn bị vẫn phải làm cho đâu ra đó: hai trăm triệu tiền mặt, với khu biệt thự sườn núi, lo sẵn hết."

Trong bữa tiệc, Tiêu Dật cũng làm quen với các thành viên chủ chốt của nhà họ Tô.

Bao gồm cả bố vợ tương lai của anh, con trai thứ tư nhà họ Tô: Tô Minh Vũ.

Anh nhận ra một điều khá thú vị: quan hệ giữa Tô Nhan và cha cô ấy hình như không mấy tốt đẹp.

Ngược lại, Tô Minh Vũ có thiện cảm với anh, còn cụng với anh hai ly.

"Bốn anh em nhà họ Tô, không biết rốt cuộc là ai muốn lấy mạng lão già Tô ... Nếu thật sự là con ruột ra tay, chắc ông cụ đau lòng lắm."

Tiêu Dật khẽ lắc đầu: chốn hào môn làm gì có tình thân, toàn là lợi ích và toan tính.

Anh không vội đoán mò kẻ đứng sau là ai; bất kể là ai, cũng nên để chính lão Tô tự giải quyết.

Còn đám trẻ tuổi nhà họ Tô với họ hàng bên, những kẻ tạm thời chẳng đáng để nhớ tên, Tiêu Dật càng lười để ý hay làm quen.

Tiệc tàn, Tô Đại Hải còn giữ Tiêu Dật lại trò chuyện khá lâu rồi mới bảo Tô Nhan đưa anh về nghỉ.

Tiêu Dật thấy rạo rực: lại là cảnh trai đơn gái chiếc chung phòng, biết đâu có cơ hội xảy ra chuyện gì đó?

Ví như ban ngày anh đã thể hiện phong độ, làm Tô Nhan cảm động, tối đến cô nàng thủ thỉ: "Anh à, đêm nay em trao hết cho anh" chẳng hạn.

Mà nếu thế thật, anh đảm bảo không từ chối!

Đối mặt cực phẩm thế này mà còn chối, không chỉ không đáng làm đàn ông, biết đâu lại bị sét đánh!

Nhưng đến biệt thự rồi thì anh cứng họng.

"Tôi đã bảo giúp việc dọn sẵn một phòng cho anh ở tầng dưới."

Giọng Tô Nhan lạnh tanh.

"Chúc ngủ ngon."

"Khoan đã, tôi phải ngủ dưới tầng à?"

Tiêu Dật gọi với theo, có phần không cam lòng.

"Chứ không thì sao?"

Tô Nhan quay lại nhìn anh.

"Ờm ... cô bỏ tám trăm nghìn bao nuôi tôi, tôi không làm gì cho cô thì cầm tiền thấy cấn cấn trong lòng."

Tiêu Dật nghiêm túc nói.

"Muốn làm gì cho tôi à? Được thôi, vậy anh quét dọn vệ sinh dưới tầng một lượt nữa đi."

Nói xong, Tô Nhan quay lưng bước thẳng lên lầu.

"Vãi chưởng ... "

Tiêu Dật nhìn bóng lưng mê người của Tô Nhan, suýt buột miệng chửi thề.

Dọn vệ sinh á?

Cũng nghĩ ra được trò đó hay nhỉ!

Nghe tiếng lẩm bẩm phía sau, khóe môi Tô Nhan khẽ nhếch: cuối cùng cũng làm gã này bẽ mặt.

"Mẹ nó, con nhóc này cũng thú vị đấy. Dù sao tôi cũng chưa đi đâu, từ từ chơi cùng cô vậy."

Đợi bóng Tô Nhan khuất hẳn ở tầng hai, Tiêu Dật nghiến răng.

Dĩ nhiên anh chẳng dọn dẹp thật; anh vào phòng dành cho khách rửa ráy qua loa, ngả lưng xuống giường và nhanh chóng ngủ say.

Hôm nay anh cũng mệt rã rời: nào là ngự kiếm phi hành, lại còn trị liệu cho Tô Đại Hải và Tô Nhan, chân khí hao tổn đến bảy tám phần.

Chứ không, chắc anh đã bồn chồn, ôm gối chiếc mà trắn trọc cả đêm.

Một đêm yên ắng, trời vừa hửng sáng.

Khi Tô Nhan xuống lầu, Tiêu Dật đã chờ sẵn ở phòng khách.

"Chào ông một tiếng rồi mình đi."

"Ù."

Tiêu Dật gật đầu, liếc nhìn Tô Nhan.

"Đêm qua không ngủ ngon à? Trông hơi mệt mỏi."

"Dạo này bận quá thôi."

Tô Nhan đáp qua loa; tầng dưới có đàn ông, ngủ sao yên cho được.

Không phải sợ Tiêu Dật làm gì, chỉ là chưa quen.

"Là vì tôi không lên, nên cô ôm gối chiếc mất ngủ hả?"

Tiêu Dật cười híp mắt trêu.

Tô Nhan lười đáp, quay người bước ra ngoài.

"Đợi tôi với; không có tôi, ông cô chưa chắc đã để cô rời khỏi nhà họ Tô đâu."

Tiêu Dật đuối theo.

Chào Tô Đại Hải xong, hai người lái một chiếc Maserati Quattroporte rời nhà họ Tô.

Chạy được một quãng, Tô Nhan dừng xe.

"Xuống xe."

"Làm gì?"

Tiêu Dật ngẩn ra.

"Hôm qua đã nói rồi: anh cầm tiền thì muốn làm gì cứ đi mà làm. Đợi lần sau tôi về nhà họ Tô, tôi sẽ liên lạc."

Tô Nhan nói lạnh lùng.

'Trong thời gian này, nếu ông tôi gọi cho anh, anh biết phải nói thế nào rồi đấy."

"Lần sau? Tối nay cô không về?"

Tiêu Dật ngạc nhiên.

"Không. Bình thường tôi ở ngoài, khoảng một tuần mới về một lần."

Tô Nhan đáp

"Cô không ở nhà họ Tô, thế tôi ở đâu?"

Tiêu Dật hơi đơ.

"Anh muốn ở đâu thì ở, không liên quan đến tôi. Xuống xe đi, tôi còn cuộc họp."

Tô Nhan giục.

"Đã lấy tiền rồi thì phải nghe tôi sắp xếp!"

"Được thôi."

Tiêu Dật đành xuống xe.

Chiếc Maserati gầm rú rồi lao vút đi.

"Vãi ... tối qua quẳng tôi ở phòng khách, hôm nay lại thả tôi giữa đường. Quyết định rồi: tối nay xử cô ta luôn!"

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!