Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Nghịch Thế Chưởng Thiên Lục - Tần Hạo (FULL)

Thấy Tề Hạo bước ra, mắt Mạnh Nghĩa lập tức trở nên hung tợn, hàn sải một bước lên trước.

"Tề Hạo, đồ súc sinh! Ta đưa ngươi từ nhà họ Tề về nhà họ Mạnh, cho ngươi sống gẩm vóc lụa là; chẳng báo đáp thì chớ, lại dám trái ước, hủy hoại Thế Thuần Âm của Thanh Nhiên! Tội đó, muôn chết còn nhẹ!"

Ánh mắt hờ hững của hần dừng trên người Mạnh Nghĩa.

"Mạnh Nghĩa, đến nước này rồi mà ngươi còn đeo cái bộ mặt giá nhân giá nghĩa đó sao? Chi bằng nói trầng ra cho xong."

Còn Mạnh Hiền, Tê Hạo vốn chầng buồn để mắt tới.

Mạnh Nghĩa hừ lạnh: "Ngươi đã đáng chết rồi, còn nhiều lời gì nữa!"

Tê Hạo thán nhiên: "Ta chí thấy tò mò. Người nhà họ Mạnh một mực muốn ta chết, lại không dám nói ra nguyên do thực sự. Rốt cuộc các ngươi đang che giấu điều gi?"

Mạnh Nghĩa cười lạnh, không định nói ra nguyên do thực sự.

Mạnh Thanh Nhiên nghiến răng: "Tề Hạo, ngươi từng nói chỉ cần phụ thân ta trở về, ngươi sẽ giải Ngón Tay Phong Linh cho ta! Chẳng lẽ ngươi lại định nuốt lời lần nữa?"

"Ngươi qua đây, ta giải cho."

Mạnh Thanh Nhiên giật giật khỏe mặt. Qua đó ư? Trông á ngu đến thế sao? Lúc này mà bước lại, chầng phái tự dâng minh làm con tin cho hắn?

"Hừ, khỏi mong lừa ta! Đợi ngươi bị bất, ta có thừa cách bắt ngươi khai ra phương pháp giải!" Mạnh Thanh Nhiên độc địa nới.

"Vậy cứ xem các ngươi có bản lĩnh bật được ta hay không."

Mạnh Nghĩa cười giận: "Nói khoác không biết ngượng! Bốn vị trướng lão, giao nghiệt chướng này cho các người!"

Bốn người Trần Tập thoáng trĩu lòng.

Dù gì Tề Hạo cũng là người nhà họ Tê. Chắng lẽ Mạnh Nghĩa định để họ gánh tiềng giết tử đệ nhà họ Tế? Nhưng gia chủ đã hạ lệnh, họ không thể trái.

Bốn người Trần Tập hít sâu, bước lên hai bước, trầm giọng: "Tề cô gia, đắc tội!"

Tề Hạo nhạt giọng hỏi: "Bốn người các ngươi, thật muốn làm tay sai cho hỗ dữ sao?"

Trần Tập cụp mắt, dứng dưng: "Ăn lộc của chủ thi phải vi chủ mà gánh lo.

Bọn ta đã là trướng lão Khách Khanh của nhà họ Mạnh, tự nhiên phái nghe gia chủ sai khiến. Vậy nên, Tề cô gia xuống cứu tuyền rồi, cũng chở oán trách bọn ta!

"Ba vị, thực lực Tề cô gia không tệ, chúng ta bốn người cùng ra tay đi!"

Đằng nào cũng khó thoát vạ, vậy thì cùng gánh.

"Được!"

Cá bốn người đông loạt bộc phat nguyên lực, khi thế không he tam thường!

Mạnh Nghĩa nheo mắt. Hần muốn xem rốt cuộc Tề Hạo dựa vào thứ gì mà dám ở lì trong nhà họ Mạnh, không chọn đường chạy.

Theo lời Mạnh Thanh Nhiên, Tê Hạo đã đột phá vào cánh giới Tông Sư.

Nhưng cảnh giới Tông Sư, nhà họ Mạnh có đến mấy người! Ngay bốn người của nhóm Trần Tập trước mắt đầy đều ở cánh giới Tông Sư tam phẩm. Trong bốn người, bất kỳ ai đối phó một kẻ vừa mới vào cánh giới Tổng Sư cũng đã dư sức!

Tề Hạo biết rõ vậy mà vẫn ở lại chờ bọn họ trở về - quá bất thường. Bởi thế Mạnh Nghĩa cho bốn người Trần Tập ra tay, chủ yếu là đế thăm dò Tề Hạo, chứ không phải muốn đấy họ ra gánh tội thay. Người chết trong nhà họ Mạnh, chỉ cần nhà họ Tề truy cứu thì dù thế nào Mạnh gia cũng khó mà rũ sạch, trách nhiệm này có muốn cũng không trút được.

"Bốn vị trưởng lão, Tê Hạo lúc này chưa được chết. Trước cử đánh gãy tử chi hần cho ta!" Mạnh Thanh Nhiên lạnh giọng.

"Được!"

Trần Tập cũng thấy mừng mà làm theo.

Tê Hạo nhếch môi khinh bạc, bước chân sải tới đón, nói: "Đã lựa chọn rồi, thì hấy trả giá cho lựa chọn của chính mình."

Vâng!

Từ nhẫn trữ vật ở đầu ngôn tay, một thanh trường kiếm phảm khi cao giai màu xanh biếc lóe sáng hiện ra, vào tay hắn.

"Thanh Phong Kiểm này sao lại ở trong tay hàn!" Sắc mặt Mạnh Nghĩa trầm xuống, quát hỏi.

Mắt Mạnh Thanh Nhiên khẽ run, mặt tái mét: "Phụ .. , phụ thân bớt giận.

Trước đó nữ nhi bị Te Hạo bức ép, đành dẫn hần vào Linh Khố ... Nhưng phụ than yên tâm, chỉ can bat được Te Hạo, đo trong Linh Kho chúng ta vẫn có thể đoạt lại."

Linh Khố bị vét sạch, vừa rõi Mạnh Thanh Nhiên không dám nói. Nhưng giờ Thanh Phong Kiểm đã ớ trong tay Te Hạo, á biết chuyện này đã giấu không nối, đành thú thật.

"Đồ khổn kiếp! Thanh Phong Kiếm còn có thể lấy lại. Còn nếu han đã nuốt những đan dược cất trong Linh Khổ, cái đó còn đoạt lại được chắc?" Mạnh Nghĩa giận điên.

Nếu không vì Mạnh Thanh Nhiên đã sớm được Thiếu Tông Chủ Linh Vũ Tông định sẵn làm Thân Đinh Lô, còn có giá trị với nhà họ Mạnh, thì Mạnh Nghĩa thật đã muốn tát cho ả mẩy bạt tai!

Những thứ trong Linh Khổ là vốn liềng hần góp nhặt nứa đời người đấy! Mạnh Thanh Nhiên sợ đến không dám hẻ miệng, chỉ củi gâm, mặt đó bừng.

"Đừng có đờ ra nữa! Lập tức phế sạch tứ chi hân cho ta!" Mạnh Nghĩa gầm lên.

Vèo vèo vèo vèo!

Cảm nhận lửa giận ngút trời của Mạnh Nghĩa, bốn người Trần Tập đồng loạt dam chan, tiếng no như sam ren, bốn bong người như bốn luồng sấm sét lao vút về phia Tê Hạo!

"Xung Thiên Quyền!"

"Phong Khiếu Đao!"

"Liệt Sơn Thương!"

"Phong Tuyết Kiếm Ấn!"

Quyền ảnh ầm ầm, đao quang gào thét!

Thương mang quầy như mãng xà, kiếm khí ào ạt như tuyết bay!

Bốn tuyệt chiêu phàm cấp đỉnh phong đồng loạt bùng phát uy lực, cùng lúc ập đến!

Một ké vừa mới vào cánh giới Tông Sư e kho mà đo noi một đợt liên thú của bốn người này!

Tề Hạo lạnh lùng vung kiểm, nơi mũi kiểm bùng ra một đạo kiếm khí thanh mang sắc lạnh.

Luồng kiểm khí ấy tinh thuần ngưng tụ đến cực điểm, như một tia sét; theo đà vấy của kiểm, chớp loe thành một dải băng quang quét ngang!

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!

Ánh kiếm Thanh Phong sượt qua, bốn chiến kỹ phảm cấp đỉnh lập tức bị chém nổ tan tành!

Chưa dừng lại, kiểm khi còn xuyên thầng qua bốn đòn công bị nghền nắt, phập phập bốn tiếng, phạt ngang co bốn người Trần Tập!

Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!

Chưa kịp phản ứng, bốn cái đầu trợn trừng đã rơi bịch xuống đất!

Mạnh Nghĩa, Lưu Vân, Mạnh Hiền, Mạnh Thanh Nhiên đồng loạt biến sắc!

"Một kiếm giết gọn bốn trưởng lão! Không thể nào, tuyệt đổi không thể!

Ngươi mới vào tông sư làm sao có lực như thế được!" Mạnh Hiền vừa kêu thất thanh vừa lùi rụt về sau, trốn sau lưng Mạnh Nghĩa.

Hân nhờ cơ duyễn ở Bí Cảnh Linh Uyên lần này mới khó nhọc bước vào cảnh giới Tông Sư, nhưng hắn biết rõ dẫu dốc hết thủ đoạn cũng không tài nào thầng nối một ai trong bốn vị trướng lão kia!

"Ngươi ... ngươi .... Rốt cuộc tu vi của ngươi đã tới mức nào!" Mạnh Thanh Nhiên mặt cất không còn giợt máu, run giọng hói.

Trong cơn bàng hoàng, ả bồng thấy có lẽ mình đã sai thật rồi. Tề Hạo nghịch thiên đến vậy, dẫu thân phận không bằng Thiếu Tông Chủ Linh Vũ Tông, nhưng ... Tề Hạo từng đối xử với ả rất tốt! Còn ả, dù có bấu víu được vào Ngụy Chiêu đi nữa, thì cũng chí là Thân Đính Lô của Ngụy Chiêu mà thôi! Neu ngay từ đầu ả dùng chân tâm với Te Hạo, với thiên tư như han, tương lai của a biết đâu cũng chẳng tệ ... Chỉ tiếc, đời này không có thuốc hối hận.

Mạnh Nghĩa giấu đi về kinh hãi, nheo mắt: "Với chiến lực ngươi vừa lộ ra, ít nhất cũng là cảnh giới Tông Sư ngũ phẩm! Thế nên ngươi tuyệt đổi không phải mới đặt chân vào tông sư. Có về ngươi vẫn luõn che giấu tu vi thực sự!"

Tề Hạo khinh miệt: "Tự mình quen sống gia dổi rồi nên suốt ngày nghi người khác. Mạnh Nghĩa, đám tốt thí của ngươi chết sạch cả rồi, đến lượt người qua đây chịu chết rồi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!