Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Nghịch Thế Táng Thần Quan - Trần Trường An (Bản dịch mới full)

Trần Phủ.

Nơi ở của Trần Trường An.

"Lạ thật, ta hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của tiểu tử Trường An, chẳng lẽ nó không ở trong phòng?"

"Không thể nào, suốt ba ngày nay Trường An chưa hề xuất hiện, nó cũng dặn chúng ta đừng quấy rầy hắn."

Bên ngoài phòng Trần Trường An, Bát Gia đeo kiếm và Cửu Gia ôm một thanh đại đao cả hai đều lên tiếng đầy nghi hoặc.

Ánh mắt họ tràn đầy vẻ chấn động.

Với thực lực của hai người họ mà lại không nhận ra được khí tức của Trần Trường An, quả thật kỳ quái.

Cùng lúc đó, bên trong phòng.

Trần Trường An đã hoàn toàn biến mất khỏi cõi trời đất này.

Lúc này hắn đang ở giữa tinh không mênh mông vô tận.

Hắn ngồi xếp bằng, khí tức liên tục dâng cao; đồng thời có một luồng năng lượng cuồng bạo ẩn chứa trong cơ thể, khiến hắn như một hung thú viễn cổ, tỏa ra hơi thở khiến người ta kinh hãi.

"Phù ... "

Không biết qua bao lâu, Trần Trường An chậm rãi mở mắt, nhẹ nhàng thở ra một hơi trọc khí.

"Tà Ma ... huyết mạch!"

Hắn lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy hưng phấn.

Đây là huyết mạch mà Thần Táng Quan để lại cho hắn.

Ngoài ra còn có một môn công pháp và một bộ kiếm quyết.

Tà Ma Huyết Thần Quyết!

Cùng với-Kiếm Quyết Táng Thế!

"Tiểu tử, nay ngươi đã nhận được truyền thừa của Tà Ma Thần: huyết mạch, công pháp và cả kiếm chiêu của hắn!

Trong ba năm qua, đúng như ta dự liệu, ngươi đã luyện thành ba chiêu đầu, không tệ, không tệ!"

Giữa tinh không mênh mông vang lên giọng nói hài lòng của Quan Gia.

"Đa tạ Quan Gia!"

Trần Trường An đứng dậy, sắc mặt cung kính, chắp tay thi lễ về phía hư không.

Giờ phút này hắn đang ở bên trong Thần Táng Quan.

Bên ngoài mới ba ngày, còn nơi đây đã trôi qua ba năm!

Trong ba năm ấy, hắn không chỉ nhận được truyền thừa Quan Gia ban cho, mà còn thuần thục các công pháp của nhà họ Trần, thu được thành quả vô cùng to lớn!

"Hề hề ... "

Quan Gia không có thân thể, cũng chẳng có hình dạng, chỉ đáp lại bằng một tiếng cười khẽ, xa gần khó đoán.

"Muốn mở lại cảnh thời gian chồng lớp thì cần Bánh Xe Thời Gian! Lần mở này đã tiêu hao sạch năng lượng tích trữ của Bánh Xe Thời Gian.

Về sau ngươi phải tự tìm Bánh Xe Thời Gian thì mới tiếp tục tu luyện ở đây được."

Nghe vậy, Trần Trường An lộ vẻ thất vọng, dù sao ở đây tu luyện một năm, thế giới bên ngoài đã trôi qua một trăm năm

Nếu ở đây tu luyện mười năm, khi bước ra ngoài ... chẳng phải vô địch rồi sao?

Nhưng rất nhanh hắn lại phấn chấn.

Hắn khắc ghi bốn chữ "Bánh Xe Thời Gian" vào lòng.

Nghĩ tới đây, hơi thở của Trần Trường An lại dồn dập, vội cung kính hành lễ: "Quan Gia, ta đã nhớ."

'Ừm, vậy thì ra ngoài đi."

Lúc này, không gian vặn xoắn, hiện lên một vòng xoáy.

Khi cảnh vật trước mắt ngưng tụ lại, hắn đã trở về phòng của mình.

"Tà Ma ... Thần?"

Danh xưng này với Trần Trường An còn rất xa lạ.

Nhưng hắn biết đó hẳn là một tồn tại cường đại thuộc tầng giới cao hơn.

Quan Gia chưa nói hết mọi chuyện cho hắn.

Nắm chặt tay, Trần Trường An cảm nhận được sức mạnh bùng nổ đến tột cùng.

Cảnh giới Thiên Võ - cấp năm!

Trong Thần Táng Quan, hắn không chỉ đột phá lên cảnh giới Thiên Võ, mà còn khôi phục được cảnh giới của một năm trước.

Hơn nữa ... bây giờ hắn đã khác một trời một vực so với một năm trước!

"Kẻ năm xưa đã tước đoạt huyết mạch của ta, rồi ném ta vào Vực Táng Ma, đợi khi ta tra ra nguoi là ai ... ta nhat định se tu từ hut can mau của ngươi !!! "

Trần Trường An lạnh lùng nói, trong mắt lóe qua sát cơ ngút trời.

"Phù !! "

Hít sâu một hơi, Trần Trường An điều chỉnh cảm xúc, linh giác cảm nhận được hai người ngoài cửa, lập tức đứng dậy bước ra.

Mở cửa phòng, thấy là Bát Gia và Cửu Gia, Trần Trường An cung kính hành lễ.

"Bái kiến Bát Gia, Cửu Gia."

Trần Bát và Trần Cửu đều ngớ ra.

"Tiểu tử Trường An, ngươi ... ngươi khôi phục tu vi rồi!"

Hai người kinh hãi thốt lên.

Trần Trường An khẽ cười: "Cũng nhờ tài nguyên của gia tộc, tiểu tử nhất định sẽ không phụ sự bồi dưỡng của gia tộc."

"Ha ha ha ha, tốt! Tốt! Tốt quá rồi! Không hổ là thiếu chủ của nhà họ Trần chúng ta!"

Trần Cửu cười sang sảng.

Trần Bát cũng tràn đầy vui mừng, nhìn Trần Trường An liên tục gật đầu.

"Bát Gia, Cửu Gia, giờ chúng ta đến nhà họ Cố thôi."

Trần Trường An nói.

Hiện nhà họ Trần đang lâm vào khủng hoảng tài chính, mấy triệu linh thạch kia tốt nhất là lấy về.

"Được!"

Trần Bát và Trần Cửu gật đầu cảm thán, theo sau Trần Trường An.

Lúc này, trong đầu Trần Trường An vang lên giọng của Quan Gia: "Chậc chậc, nhà họ Trần các ngươi ... không đơn giản đâu."

"Ô? Không đơn giản thế nào?"

Trần Trường An tò mò hỏi.

Hắn lén liếc Trần Cửu đang kích động và Trần Bát phong nhã ôn hòa.

"Ta đã mở cho ngươi hai lần 'cảnh thời gian nghìn lớp', nên tạm thời mất đi linh giác!

Nhưng ... nếu ta không cảm nhầm, chín vị tộc lão của nhà các ngươi tuyệt đối không phải là cảnh giới Thiên Vương như ngươi nói."

Nghe vậy, lòng Trần Trường An khẽ động: "Chẳng lẽ bọn họ đã nhập Thánh?"

Nhập Thánh chính là ba cảnh giới: Thánh Hoàng, Thánh Quân, Thánh Tôn.

Nghĩ đến đây, tim hắn đập dồn dập.

Chẳng lẽ ... hậu thuẫn gia tộc mình mạnh khủng khiếp?

"Chuyện này ta không rõ, tự ngươi mà ngẫm."

Trần Trường An dùng linh giác dò xét hai người họ, nhưng cảm nhận được vẫn là khí tức cảnh giới Thiên Vương.

Sau đó hắn lười nghĩ thêm: các tộc lão mạnh mẽ thì đối với hắn cũng là chuyện tốt.

Như vậy, khi đối mặt với nhà họ Cố, hắn sẽ cứng rắn hay là ... càng thêm bá đạo!

Chẳng bao lâu.

Ba người đã tới trước cổng nhà họ Cố.

"Thiếu chủ nhà họ Trần, Trần Trường An, đến bái kiến!"

Trần Trường An nhìn mấy tên hộ vệ trước cổng, lạnh nhạt nói.

Vài tên hộ vệ lộ vẻ khinh khỉnh cười nhạt.

"Ô, thì ra là thiếu chủ phế vật của nhà họ Trần. Đợi đi, lát nữa ta sẽ vào bẩm báo."

"Đúng thế, gia chủ nhà ta đang tiếp đãi quý khách quan trọng, khi rảnh tự nhiên sẽ gặp ngươi."

Hộ vệ trước cổng uể oải mở miệng, đặc biệt nhấn mạnh hai chữ "quý khách".

Trước kia Trần Trường An đến nhà họ Cố luôn lễ phép nhã nhặn, dù sao hắn từng theo đuổi tiểu thư nhà họ Cố.

Huống hồ tiểu thư nhà họ Cố sắp bám cành cao, bọn hộ vệ cũng theo đó mà vênh váo.

"Hử!"

Trần Trường An cười khẩy khinh miệt, mắt nheo lại, nhấc chân đá thẳng một cước vào ngực tên thị vệ trước mặt!

Âm!

Âm thanh trầm đục như sét đánh, ngực tên thị vệ tóe máu, cả người hắn bay ngược ra sau, đập mạnh vỡ toang cổng lớn nhà họ Cố!

Khi rơi phịch xuống đất, hắn đã như con chó chết, sống chết chưa rõ.

"Ngươi ... ngươi dám ra tay!"

Mấy hộ vệ còn lại run lẩy bẩy, kinh hãi kêu lên.

Trần Trường An nhấc chân đi thẳng vào trong: "Không muốn chết thì cút! Loại chó má cũng dám sủa trước mặt bổn thiếu gia!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!