Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Nghịch Thế Yêu Tôn - Nghịch Thế Tà Thần - Vân Triệt (Bản dịch mới)

Lúc này, hắn khoác trên người hỷ bào đỏ thẩm, trong phòng đâu đâu cũng treo chữ Song Hy va vai điều. Tất cả đều do ông nội Tiêu Liệt và Tiểu Cô Mẫu Tiêu Linh Tịch tự tay bày biện từ toi qua. Von là phòng han ở hang ngày, hôm nay cũng thành tân phòng đêm tân hôn.

Cửa bỗng mở ra, một dang người thanh thoát vội va bước vao. Tiêu Triệt lập tức đứng dậy, mỉm cười gọi: "Tiểu Cô Mẫu, ông nội về rồi ạ?"

Tiêu Linh Tịch là ái nữ mà Tiêu Liệt có được lúc trung niên; tuy là Tiểu Cô Mẫu của Tiêu Triệt, nhưng năm nay nang mới vừa tròn mười lăm, còn nhỏ hơn hần một tuổi. Tuổi nhỏ mà đã xinh xân kiều diễm, huyền lực đã tới Sơ Huyền Kỳ cấp sáu; tuy không sánh bầng Hạ Khuynh Nguyệt, nhưng cũng đã rất xuất sac, được nhà họ Tiêu hết sức coi trọng.

“Hà hà, Triệt, con tỉnh rồi à."

Một giọng nói ôn hòa vang lên, Tiêu Liệt bước chậm vào phòng. Thấy Tiêu Triệt đã xuống giường, sắc mặt khá hơn nhiều, vẻ căng thắng giữa chân mày ông bay giờ mới gian ra đôi chut. Sau lung ông còn có hai người: một là quản gia Tiêu Hồng vẫn chăm lo việc ăn ở cho hãn, người kia là vị đệ nhất thần y mà ai ở Lưu Văn Thành cũng biết-Tư Đồ Doãn.

“Tỉnh là tốt. Sắc mặt trông không có gì đáng ngại, nhưng vẫn phải để Tư Đồ đại sư xem qua một lượt. Hôm nay là ngày thành thân của con, không được sơ say mảy may. Tư Đồ đại sư, làm phien ngài." Tiêu Liệt vừa nói vừa nghiêng người nhường chỗ.

Đặt chiếc hom thuoc vẫn xách trên tay xuong ban, Tư Đo Doan ngoi đoi diện Tiêu Triệt và bắt mạch cho hắn. Chốc lát sau, ông thu tay lại.

Tư Đồ đại su, than thể Tiểu Triệt thế nào ạ? Có nghiêm trọng không?" Tiêu Linh Tịch vội lên tiếng, sự căng thầng lo lang tràn đầy trong mất. Tiêu Liệt nhìn Tư Đồ Doan. Tuy ông không nói gì, nhưng vẻ mặt cũng trở nên nặng nề-ông cũng thừa biet, viec Tieu Triệt đột nhien hon mê trước đo chang bình thường chút nào.

Tư Đồ Doãn chậm rãi đứng dậy, mỉm cười: "Tiêu trưởng lão không cần lo. Sức khỏe cháu nội ngài rất tốt, đừng nói bệnh nặng, chút bệnh vặt cũng không có. Cơn ngất trước đó, có lẽ do quá xúc động khiến khí huyết dồn lên đầu. Dù sao hôm nay chau nội ngài cũng sap cưới tiểu thư nhà họ Hạ đại mỹ nhân số một Lưu Vân Thành mà, ha ha ha."

Dẫu hết sức che giấu, lời ông ta vẫn phảng phất đôi phần tiếc nuối. Một kiều nữ được trời ưu ái mà phải gả cho một kẻ vô dụng, tương lai mịt mờ-quả thực khó khiến người ta chấp nhận.

"Vậy thì tốt." Tiêu Liệt khẽ thở phào, gật đầu: "Thật là làm phiền Tư Đồ đại sư, sáng sớm đã bị ta gọi đến. Lão Hồng, đưa Tư Đồ đại sư ra khách sảnh nghỉ ngơi."

"Không cần." Tư Đồ Doãn xua tay, xách hòm thuốc: "Đã xác định cháu nội ngài không sao, ta cũng không ở lại nữa. Chúc mừng Tiêu trưởng lão sap rước về cháu dầu xuất sac nhất Lưu Van Thành, e rang không biết bao nhiêu người phải đỏ mat hâm mộ. Ha ha, cáo từ."

"Nhất định phải tới uống chén rượu mừng đấy. Lão Hồng, tiễn Tư Đồ đại sư."

"Tinh hình của con thật sự ổn chứ, Triệt? Có chỗ nào thấy khó chịu không?"

Vừa tiễn Tư Đồ Doãn đi, Tiêu Liệt đã chau mày hỏi, lòng ông vẫn chưa yên. Trước đó, Tiêu Triệt đột nhiên ngã quy, thân nhiệt tụt mạnh, khí tức rối loạn, sinh lực suy kiệt-tuyệt đối không thể là do quá xúc động mà ra. Nhưng nhin dáng dấp hiện giờ của hân lại hoàn toàn võ sự, khiến ông cảng thêm nghi hoặc.

"Ông nội yên tăm, con thực sự không sao." Tiêu Triệt cười nhẹ. Trông thấy vé lo lãng cùng mái đầu bạc trầng của ông nội, sống mũi hắn khẽ cay xẻ.

Nhà họ Tiêu có tổng cộng năm vị trưởng lão; Tiêu Liệt tuy là Ngũ trưởng lão, nhưng lại là người có huyền lực mạnh nhất trong nhà họ Tiêu. Cách đây năm năm đã bước vào cảnh giới Linh Huyền cấp mười; hiện giờ còn đạt tới đỉnh cấp mười, chỉ cần một cơ duyen là có thể pha cảnh Linh Huyen, chạm tới cảnh giới Địa Huyen-ước mơ của vô số huyền giả.

Tiêu Liệt năm nay mới năm mươi lăm, lại có tu vi Linh Huyền đỉnh phong, vậy mà tóc đã bạc trắng cả đầu. Mi lần nhìn mái tóc ấy, lòng Tiêu Triệt đều chua xót.

Nguyên do Tiêu Liệt bạc đầu lúc trung niên, cả Lưu Vân Thành không ai không biết. Con trai duy nhất của ông-cha của Tiêu Triệt, Tiêu Ưng-năm xưa từng được gọi là thiên tài số một Lưu Văn Thành: mười bảy tuổi đột phá cảnh giới Sơ Huyền, hai mươi tuổi đạt cảnh giới Nhập Huyền bậc năm, hai mươi ba tuổi một mạch vượt qua Nhập Huyền, tiến thầng vào cảnh giới Chân Huyền, chan động cả Lưu Vân Thành, trở thành niềm kiêu hãnh của nhà họ Tiêu, càng là niềm kiêu hãnh của Tiêu Liệt.

Gần như ai cũng cho râng, đợi Tiêu Ung đến tuổi trung niên, at hần là người có tư cách thừa kế chức môn chủ nhà họ Tiêu.

Đáng tiếc, có lẽ trời xanh ghen tài. Chi một tháng sau khi Tiêu Triệt chào đời, Tiêu Ưng đột nhiên bị ám sát. Mà ngay trước đó mấy ngày, vi cứu một cô gái nhà họ Hạ, huyền lực của Tiêu Ưng đã tiêu hao nặng: lúc gặp thích khách, đến một nửa thực lực thường ngày cũng không vận dụng nổi, cuối cùng bỏ mạng. Vợ ông vì quá bi thương, tự cat đứt tâm mạch tuẫn tình. Cu sốc qua lớn ay khiến Tiêu Liệt chỉ sau một đêm toc đã bạc trắng. Chín thang sau, Tiêu Linh Tịch ra đời; thê tử của Tiêu Liệt, vì nỗi đau mất con dày vò quá lâu, cũng u uất mà qua đời một tháng sau khi sinh nàng.

Mất con, roi lại vĩnh viễn mat vợ-có thể tưởng tượng những năm ấy Tiêu Liệt đã gồng ganh thể nao. Trong mai toc trang như tuyết ay, ẩn sau là nổi đau, nổi buồn và cá thù hận không thể gọi tên.

Cho tới hôm nay, Tiêu Liệt vẫn chưa điều tra ra rốt cuộc ai là ké nãm xưa giết chết Tiêu Ưng.

Về sau, ông đặt hết kỳ vọng lên người Tiêu Triệt. Nhưng sự thật tàn nhẫn-huyền mạch bẩm sinh bị tổn hại-lại một lần nữa giáng xuống đời ông như tiếng sét giữa trời quang.

Thế nhưng, đối mặt với đứa chảu nội gần như không có hy vọng, Tiêu Liệt chưa bao giờ lộ ra nửa phần thất vọng hay oán trách. Ngược lại, ông chăm lo hân gấp bội, gần như nâng niu chiều chuộng. Bởi trong mất ông, huyền mạch bẩm sinh khiếm khuyết đã là bất công của số mệnh, điều hần không đáng nhận nhất chính là trách cứ, lạnh nhạt và chế giễu-mà phải bù đấp bãng nhiều yêu thương hơn. Những năm qua, ông vẫn luôn tim trăm phương nghĩn kế kiếm các loại đan dược có thế chữa trị huyền mạch. Nhưng huyền mạch đã tổn, chắng khác nào đứt mệnh mạch của huyền lực-đâu dễ gi hồi phục.

Có một ông nội như vậy, dẫu lớn lên giữa ánh mát hờ hững, thậm chi mia mai của người đời, Tiêu Triệt vẫn cảm thấy mình là kẻ may mân.

Nhin mái đầu bạc trắng của Tiêu Liệt, ánh mát Tiêu Triệt đần trở nên kiên định: Đã là trời cao cho ta một cơ hội trọng sinh, lại để ta mang ký ức của hai đời, thì dù chỉ để ông nội them đõi phần an úi, ta cũng phái sống cho rực rỡ! Huyền mạch tốn hại thì đã sao! Ta là truyền nhân của Y Thánh, chỉ cần tìm được dược liệu thích hợp, trong vòng ba tuần ta sẽ khôi phục hoàn toàn huyền mạch.

"Không sao thì tốt." Nhìn thần sac của hần, Tiêu Liệt rốt cuộc cũng yên lòng.

Ông liếc ánh sáng ngoài cửa sổ, nói: "Sắp đến giờ lành rõi. Triệt, con sửa soạn cho tử tế, ta đi sắp xếp đoàn đón dâu. Phải rồi, con muốn cưỡi ngựa tới hay ngồi kiệu?" Nếu là Tiêu Triệt của ngày hôm qua, tất nhiên sẽ đáp "ngồi kiệu". Hắn tuy là cháu trưởng lão, ngoài thân phận ấy thì chầng có gì, so với Hạ Khuynh Nguyệt thì chẽnh lệch một trời một vực. Trên đường rước dâu ất sẽ hứng võ số lời chi tró, bao đố ky, châm biểm, tiếc thay; nếu phơi mặt trước bàn dân thiên hạ, mùi vị ấy nghĩ thôi đã biết. Nhưng Tiêu Triệt bãy giờ chí mím cười: "Dĩ nhiên là cưỡi ngựa! Ông nội cử yên tâm, Hạ Khuynh Nguyệt cho dù có cao quý thế nào, đã định sẵn là dâu nhà họ Tiêu chúng ta. Ta sẽ rước nàng về một cách đàng hoàng, đường hoàng, tuyệt đối không khiến ông nội mất mặt."

Tiêu Liệt hơi khựng lại, như không ngờ han sẽ nói vậy. Rồi tren mặt ông hiện ra nụ cười hiền hòa, khẽ gật đầu: "Tốt."

Chỉ một chữ mà chan chứa niem vui đã lâu không thấy. Tiêu Liệt bước ra khỏi phòng, nhẹ tay khép cửa. 

Vừa khi ông đi khỏi, Tiêu Linh Tịch đã đứng phắt trước mặt Tiêu Triệt, khóe môi cong cong, trong mất mang theo chút không vui: "Thì ra là vì kích động quá mà ngất luôn, hại cô lo sợ suốt bấy lâu. Chau với Hạ Khuynh Nguyệt rõ ràng gặp nhau chầng mấy lần, ra là ngầm thích người ta lâm rồi chứ gì. Hừ, nàng ấy là đại mỹ nhân số một Lưu Vân Thành đấy nhé!"

Tiêu Triệt vội xua tay: "Sao có thể! Hạ Khuynh Nguyệt tuy rất đẹp, nhưng Tiểu Cô Mẫu còn đẹp hơn nhiều! Nếu cháu vì nàng mà ngất, thì Tiểu Cô Mẫu ngày nào cung ở ben chau, cả đoi nay khong biet chau đa ngat bao nhieu lan roi."

"Hì." Khuôn mặt đang làm bộ giận dỗi của Tiêu Linh Tịch lập tức tan chảy, nhoên cười duyên: "Biết ngay cháu sẽ nói mấy lời này đế dỗ cô mà. Nhưng mà, Tiểu Triệt dù vì sắp cưới nàng ấy mà kích động đến ngất cũng chẳng sao đâu. Dù gì Hạ Khuynh Nguyệt vừa xinh đẹp lại là thiên tài số một được Lưu Văn Thành công nhận, nhà họ Hạ lại là đại phú giàu nhất thành này; biết bao người mơ cũng muốn cưới nàng làm vợ. Nhưng cuối cùng, vẫn là gả cho Tiểu Triệt nhà ta."

Nói đến đây, trên mặt Tiêu Linh Tịch hiện ra về kiêu hãnh. Rồi ánh mắt nàng đần trở nên mơ hồ, giọng cũng nhẹ đi: "Chi là thấy mọi thứ nhanh qua-Tiểu Triệt sap lập gia đình rồi ... "

Cốc cốc. Tiếng gõ cửa vang lên, ngay sau đo la giong gia dan, tram ổn của Tiêu Hồng bên ngoai: "Thieu gia, gio lanh sap đen, nên qua nha ho Hạ đon dâu roi."

"A-nhanh vậy u?" Tiêu Linh Tịch liếc qua y phục của Tiêu Triệt, bỗng có chút sốt ruột: "Hồng thúc đợi thêm một lát, sắp xong rồi."

Noi xong, nang đã đứng chan trước mặt Tiêu Triệt, đoi tay mềm mại thoan thoất chỉnh lại bộ hỷ phục cho hân: "Bộ này phiền phức quá, lại thêm chuyện lúc nãy, rối tung cả lên. Cháu đứng im đừng động, sap xong thôi."

Đôi tay trầng muốt mịn màng của nàng vội vã vuốt phầng cổ áo bị bẻ lên của hân, buộc lại đai lưng đã lóng. Động tác có phần vụng về, nhưng lại võ cùng chăm chú, nghiêm túc. Hân lặng lẽ nhìn nàng, ánh mt dần mông lung ...

Hom nay han sẽ rước Hạ Khuynh Nguyệt qua cửa, nhưng trong lòng han hiểu quá rõ nàng có thật lòng muốn gá cho hân hay không. Nếu không vi ước định năm xưa giữa cha han Tiêu Ung và cha nang Hạ Hoang Nghĩa, cho nói là gả-nang e đến nhin hân một cái cũng lười. Trên đời này, người chăn thành đối với hân, chí có ông nội Tiêu Liệt, và Tiều Cô Mẫu Tiêu Linh Tịch đang ở ngay trước mắt.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!