“Nếu con trai chị có bản lĩnh nắm giữ 70% khối lượng kinh doanh của gia tộc, lại có thể khiến cho lợi nhuận chung của gia tộc tăng 20%, các người cũng có thể kiêu căng ngạo mạn như vậy!”
Bà cụ Cố vốn ôm một bụng tức giận, giờ phút này, bà ta trút hết ra ngoài.
“Chỉ là Hiểu Huy còn nhỏ, thiếu kinh nghiệm, đợi nó có nhiều kinh nghiệm hơn, tuyệt đối sẽ không thua kém Cố Tuyết Cầm”.
Lưu Thị không biết liêm sỉ nói.
Đến bà ta cũng không dám tin vào lời bà ta nói.
“Còn trẻ? Tôi nhớ rằng, nó còn lớn hơn Cố Tuyết Cầm một hai tháng tuổi đó, không phải các người luôn nói nó là con trai cả trong nhà sao? Cố Tuyết Cầm làm được, tại sao đứa con trai cả này lại không làm được?”
Bà cụ Cố lại chất vấn.
Lúc này, Lưu Thị hoàn toàn cứng họng.
“Mẹ, là bọn con dạy dỗ không đúng cách, lần này, con nhất định sẽ dạy lại thằng bé”.
Cố Vân Đông nói, ông ta cũng rất bực bội, nhưng không có cách nào khác, ông ta chỉ có thể nhẫn nhịn.
“Dạy dỗ là chuyện tốt, nhưng mời các người xem nó ký vào hợp đồng khốn nạn gì, cho dù tôi muốn giúp nó cũng không thể giúp được”.
Bà cụ Cố bực dọc nói.
“Điều đầu tiên mà nó phải học là cách xem hợp đồng, làm rõ điều khoản nào có thể ký được và điều khoản nào không thể ký được. Hợp đồng là thứ có giá trị pháp lý, đều bởi vì hợp đồng, hai lần nó bị lọt vào cùng một hố. Các nguời không kêu nó suy nghĩ lại hả?”
Bà cụ Cố nói, nghe được lời này, Cố Vân Đông và Lưu Thị cúi thấp đầu xuống, không dám nói chuyện.
“Quả thực nên suy nghĩ lại, sao có thể đánh bại Cố Tuyết Cầm chứ”.
“Đúng đó hợp đồng là thứ rất quan trọng, sao có thể qua loa cẩu thả vậy, hai lần đều bị lừa”.
“Trước đây tôi từng có cái nhìn rất lạc quan về cậu ta, không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này”.
Đám người bắt đầu bàn tán.
Nghe được tiếng bàn tán, sắc mặt của bà cụ Cố hiển nhiên rất xấu, đám người nói Cố Hiểu Huy như vậy, ở một mức độ nào đó, họ cũng đang tát vào mặt bà ta. Dù sao, Cố Hiểu Huy cũng được bà ta nâng đỡ.
Cố Hiểu Huy xảy ra chuyện, bà ta cũng phải chịu trách nhiệm.
“Thôi được rồi, giải tán đi, chuyện này dừng ở đây. Sau này ai làm việc của người đó, bớt bàn tán lại”.
Bà cụ Cố nói với đám người.
Nghe thấy vậy, đám người cũng lần lượt tản ra.
“Bà chủ, cậu Long thật sự dám giết người sao?”
Lúc này, quản gia đến bên cạnh bà cụ Cố, hỏi.
“Ông nói xem, cậu ta là một kẻ điên mất trí. Tôi vẫn không hiểu tại sao cậu ta có năng lực lớn như vậy”.
Bà cụ Cố đứng dậy, lạnh giọng nói.
“Theo cách nói của cô chủ, cậu Long có giao tình với Lôi Hổ Đông Thành, điều này thật sự khiến người khác khó hiểu”.
Quản gia lại nói.
“Cậu Long cậu Long, cô chủ cô chủ, một tiếng cậu Long hai tiếng cô chủ, có phải ông cũng cho rằng sau này Cố Tuyết Cầm sẽ tiếp quản nhà họ Cố đúng không?”
Nghe được lời này, bà cụ Cố không vui nói.
“Bà chủ, tôi không có ý đó. Sau này ai là chủ nhà, còn không phải phụ thuộc vào bà sao”.
Quản gia nói bằng vẻ mặt xấu hổ.
Nghe xong, bà cụ Cố lại ngẩng đầu thở dài, lời nói của bà ta thật sự có giá trị sao? Hiện tại, 70% nhà họ Cố đã rơi vào tay Cố Tuyết Cầm, mà Cố Hiểu Huy do một tay bà ta chống đỡ luôn xảy ra sai sót.