Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Lilith kinh ngạc bắt máy, rồi ồ lên, gương mặt thoáng hiện vẻ do dự, nhưng vẫn lướt lên tầng hai, đưa điện thoại cho Lý Dục Thần.

"Anh Lý, bá tước Dracula tìm anh."

Nghe thấy cái tên Dracula, Duke như người chết đuối vớ được cái cọc, khuôn mặt u ám như tro tàn đột nhiên rạng rỡ, ông ta kích động hét lớn:

“Chú, cứu cháu!"

Lý Dục Thần nhận điện thoại, ấn nút loa ngoài.

“Tôi là Lý Dục Thần."

“Chào cậu, tôi là Dracula, chắc cậu đã nghe đến tên tôi rồi. Tôi muốn làm một cuộc giao dịch với cậu, Duke là đứa trẻ xuất sắc, được tộc tôi kỳ vọng rất nhiều. Nó lỗ mãng mạo phạm cậu, tôi thay mặt nó xin lỗi. Mong cậu tha cho nó, tôi sẽ đứng ra công nhận ván cược ở Hào Giang, toàn bộ tài sản sẽ được chuyển giao cho phía các cậu."

"Giao dịch?" Lý Dục Thần khẽ bật cười, "Tôi giết ông ta, ông vẫn phải công nhận ván cược ở Hào Giang."

Nói xong, anh đưa tay về phía trước, ánh sáng trong lòng bàn tay đánh thẳng vào ngực Duke.

Ngay sau đó, cơ thể Duke phát ra ánh sáng chói lóa.

Gương mặt hoảng sợ của ông ta nhanh chóng bị ánh sáng mãnh liệt nuốt chửng.

Bảy ngàn năm trăm tấn năng lượng tương đương với năng lượng của một quả bom nguyên tử, bị khống chế trong phạm vi hai mét vuông, ánh sáng chói mắt kéo dài suốt một khắc đồng hồ, rồi mới dần tiêu tán.

Duke đã hoàn toàn biến mất.

Lý Dục Thần ngẩng đầu, nhìn vào camera, rồi nói vào điện thoại:

"Chúng tôi vốn muốn nói lý lẽ, nhưng nếu các ông không muốn nói lý, thì tốt nhất nên báo trước, để đỡ phiền cho đôi bên."

Điện thoại chỉ còn tiếng tút tút, Dracula đã cúp máy.

Lý Dục Thần trả điện thoại cho Lilith.

Sau đó khẽ vung tay, xác người và xác vũ khí rải rác khắp phòng khách lập tức tan biến.

Mọi thứ trở lại tĩnh lặng.

Sau cơn chấn động, người đứng đầu nhóm đi cùng anh hỏi: "Anh Lý, Duke chết rồi, vậy tiếp theo, chúng ta nên làm gì?"

Lý Dục Thần đáp: “Không sao, các anh cứ ở lại tòa nhà Mễ Cao, sẽ có người liên hệ để tiếp nhận. Đã cá cược thì phải chấp nhận thua, lý lẽ đơn giản đó, tôi tin đám người phương Tây sẽ khắc sâu trong lòng."

...

Lâu đài Bran nam biệt lập ngoài vùng đô thị, được bao bọc bởi rừng rậm. Trong màn đêm, tòa lâu đài được phủ lớp ánh trăng nhàn nhạt, những ngọn tháp nhọn và tường thành kiên cố ẩn hiện dưới bầu trời tối mờ, tựa như ảo ảnh vượt thời không từ thời Trung cổ hiện về.

Cánh cửa gỗ nặng nề khép chặt, trên bức tường đá cổ kính, bóng cây loang lổ, ánh sáng từ cửa sổ tầng trên mờ mờ ảo ảo, toát lên vẻ thần bí khó lường.

Gió lùa qua tán cây, phát ra tiếng xào xạc, như lời thì thầm của người kể chuyện xưa đang kể lại những truyền thuyết đã ngủ yên.

Dracula ngồi trên chiếc ghế nằm trong phòng, thân hình béo ục ịch gần như chiếm trọn cả chiếc ghế.

Bên cạnh là chiếc bàn gỗ sồi, trên đó đặt chiếc điện thoại cổ điển có hình dáng kỳ dị, tai nghe và ống nói rủ xuống như hai chiếc tai lủng lắng, còn đĩa quay ở giữa thì trông chẳng khác nào cái miệng há to đầy răng sắc nhọn.

Trước mặt ông ta là chiếc tivi kiểu cũ với thiết kế cũng cổ lỗ sĩ không kém, phía sau chẳng chịt những sợi dây chẳng biết dùng để làm gì.

Màn hình chỉ toàn là màu trắng tuyết lấm tấm.

Hiển nhiên là tín hiệu đã gặp trục trặc.

Dracula hồi tưởng lại cảnh tượng vừa nhìn thấy lúc nãy.

Ông ta đưa tay ra, thử tưởng tượng cảnh quả bom hạt nhân mini với sức công phá bảy nghìn năm trăm tấn nổ tung trong lòng bàn tay mình.

Ông ta dường như trông thấy đám mây hình nấm nhỏ xíu bốc lên.

Nhưng ngay sau đó, đám mây nấm ấy nhanh chóng xuyên thủng căn phòng, phá tan cả tòa lâu đài Bran, lan ra trên bầu trời, rồi tràn khắp rừng rậm và khe núi xung quanh, cuối cùng lan tới cả trung tâm thành phố.

Dracula khẽ lắc đầu, xua tan ảo ảnh vừa hiện ra trước mắt.

Ông ta rụt tay về, sau đó khẽ thở dài, rồi cầm điện thoại trên bàn.

Ngón tay xoay nhẹ vòng quay số, tiếng tách tách vang lên trong căn phòng tĩnh lặng.

“Tôi là Dracula, tôi muốn nói chuyện với Giáo Hoàng ... "

...

Đêm xuống ở Romat thật yên bình và thanh thản.

Lối đi lát đá cuội cổ kính lấp lánh dưới ánh đèn đường, khiến cho những du khách đang tản bộ cảm giác như đang bước ngược dòng thời gian, bỏ lại phía sau tất cả những náo nhiệt của cuộc sống hiện đại.

Những tòa nhà cổ mang phong cách xưa trong màn đêm trở nên vừa hùng vĩ, vừa bí ẩn, các chóp nhọn vút cao cùng những hoa văn chạm trổ cầu kỳ dường như sống dậy dưới ánh đèn vàng dịu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!