“Đây là kinh nghiệm của ngũ sư huynh sao?"
“Tất nhiên là ... A, gì, không, tất nhiên không phải, huynh băng thanh ngọc khiết, sao có mấy cái kinh nghiệm bừa bãi như bọn đệ, đây là cảm ngộ tu hành! Chờ đến khi đệ tu tới cảnh giới như ta, tự nhiên sẽ hiểu!"
Vân Hạc làm ra vẻ một vị trưởng bối, bắt đầu giáo huấn.
Lý Dục Thần chỉ mỉm cười không nói.
Đột nhiên Vân Hạc lại nhíu mày nói: "Nói đến Vãn Tình, dạo này con bé ấy cũng bặt vô âm tín, không biết xảy ra chuyện gì."
Lý Dục Thần giật mình: "Hướng sư tỷ làm sao? Xảy ra chuyện gì rồi?"
"Năm ngoái, dòng chảy Nhược Thủy bị chặn, Vãn Tình được cử đi điều tra. Ban đầu còn gửi tin về, nói là xuất hiện một xoáy nước sâu không thấy đáy, sau đó thì không còn tin tức gì nữa." Vân Hạc nói.
"Nhược Thủy bị chan?" Lý Dục Thần nhíu mày, "Chỉ có một mình Hướng sư tỷ đi à? Đại sư huynh không phái ai đi tiếp ứng sao?"
"Hầy, thiếu người quá mà!" Vân Hạc thở dài, "Ma khí ngoài vực hỗn loạn, sư phụ vào Vạn Tiên Trận đến giờ chưa ra, các bí cảnh khắp nơi mở ra, không ít chỗ ảnh hưởng đến an nguy toàn thế giới, đệ tử Thiên Đô đều bị phái đi ra ngoài điều tra, đệ xem chẳng phải huynh cũng bị đẩy tới châu Âu chết tiệt này sao?"
"Huynh tới đây là để điều tra bí cảnh u?"
"Đúng, nó nam ngay dưới dãy nui Anpi này, địa khí chấn động lan xa hàng vạn dặm. Nơi đây được gọi là Tiểu Côn Luân, thời thượng cổ cũng từng là thánh địa linh khí dồi dào, từng xảy ra đại chiến giữa thần và ma. huynh đã điều tra ở đây rất lâu rồi, gần như đi khắp toàn bộ dãy núi, nhưng ngoài mấy con tinh linh hoang dã và một con rồng mèo, thì chẳng phát hiện được gì."
"Thế sao huynh lại đến Malika?"
"Huynh đã nghiên cứu rất lâu, cảm thấy lối vào bí cảnh dưới dãy núi Anpi có lẽ không nằm trong núi. Núi biển tương thông, biết đâu lại nằm trong biển, thế là huynh lần theo địa mạch kéo dài đến tận bán đảo Bal. Ban đầu huynh định đến Địa Trung Hải, nhưng lại tình cờ phát hiện một bí cảnh ở đền Parto tại Malika."
"Bí cảnh ở đền Parto chắc là một cứ điểm của giáo hội Thánh Quang nhỉ?" Lý Dục Thần nói.
Vân Hạc lắc đầu: "Không phải, vì lúc huynh đến, năng lượng trong bí cảnh đó còn rất bất ổn, rõ ràng vừa mới mở ra không lâu. Người của giáo hội Thánh Quang đến cũng chẳng sớm hơn huynh bao nhiêu, họ cũng đang tìm lối vào bí cảnh. Chính là con nhỏ có cánh dài hôm nay đó, cái gì mà thiên sứ Nguyệt Quang. Ban đầu huynh cứ tưởng có thể dễ dàng hạ gục, ai ngờ suýt nữa thì thua trong tay cô ta, bị cô ta đuổi theo dí sát mông suốt mấy ngày trời."
"Huynh nhớ, đệ từng truyền tin tới Thiên Đô về chuyện của Thái Dương Thánh Giáo, đối phó bọn tội ác tày trời đó, Ngũ sư huynh của đệ đâu thể khoanh tay đứng nhìn, thế là một mồi lửa thiêu trụi luôn phòng thí nghiệm của chúng! Hừ hừ!"
Lý Dục Thần cười nói: "Huynh đốt phòng thí nghiệm chẳng phải chủ yếu để điệu hổ ly sơn, tiện đột nhập bí cảnh trong đền Parto sao?"
Vân Hạc cười gượng: "Chủ yếu là con nhỏ đó đuổi theo huynh mấy ngày liền, làm cho huynh nổi cáu lên."
Lý Dục Thần nói: "Kết quả là một mồi lửa cũng không thoat khỏi cô ta."
"Hầy, ai mà ngờ lại có thêm một tên to xác cưỡi ngựa xuất hiện. Trời ạ, kẻ sau còn khó đối phó hơn kẻ trước. Mà này Dục Thần, đây là lỗi của đệ đó nhé, hồi đầu đệ truyền tin cho Thiên Đô, đâu có nói đám Thái Dương Giáo này ghê gớm vậy đâu, đệ thế này thì tính là tình báo không rõ ràng, báo cáo vớ vẩn đấy!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!