Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Vân Hạc ngẩng đầu nhìn mặt trăng đang từ từ rơi xuống.

Hắn không chắc đó có phải là mặt trăng thật hay không, nhưng nếu đúng là thật, thì khi trái đất cùng mặt trăng va chạm, cả thế giới sẽ hoàn toàn bị hủy diệt.

Áp lực vô tận ập xuống từ trên đỉnh đầu, đến mức nếu núi Thái Sơn đè xuống cũng không đủ để hình dung cảm giác lúc này.

Vân Hạc không ngờ Sariel sở hữu sức mạnh khủng khiếp đến vậy, nhưng dường như nó không xuất phát từ bản thân cô ta.

Qua trận chiến vừa rồi, hắn đã cơ bản đoán ra thực lực của Sariel, mạnh hơn hắn, nhưng không nhiều. Nếu dốc sức liều mạng, chưa chắc không có cơ hội, ít nhất cũng có thể lấy mạng đổi mạng.

Nhưng chuyện mặt trăng rơi xuống thì hoàn toàn khác.

Sức mạnh này vừa cường đại vừa tà dị.

Giống như có kẻ mạnh đến từ thế giới khác, đang thao túng sức mạnh căn nguyên của thế giới này.

Nếu Sariel tung ra chiêu này từ đầu, Vân Hạc tự biết mình không thể chống nổi, có lẽ ngay khi khai chiến đã bị đánh tan tành, chạy thoát thân mới là thắng lợi.

Nhưng lúc này bên cạnh hắn, đã có thêm tiểu sư đệ.

Chỉ dựa vào đòn giải vây vừa rồi của Lý Dục Thần, Vân Hạc hiểu rõ, tiểu sư đệ này, thực lực tuyệt đối không thua kém gì mình.

Hai người hợp lực, chắc vẫn còn hy vọng.

Chỉ cần chống đỡ được đòn này, hắn không tin Sariel còn có chiêu gì mạnh hơn nữa.

Mặt trăng khổng lồ treo lơ lửng giữa trời, Thái Âm từ từ rơi xuống.

Áp lực càng lúc càng lớn.

Vân Hạc quát lớn, hóa thành ba đầu sáu tay, sáu cánh tay cùng lúc giơ lên trời, nói: “Tiểu sư đệ, chúng ta cùng nhau nâng mặt trăng này. Con mụ đó đang mượn ngoại lực, lúc này bản thể nhất định suy yếu, chỉ cần chống được đòn này, cô ta sẽ hiện nguyên hình!”

Nhưng không ngờ, Lý Dục Thần chỉ mỉm cười, ngẩng đầu nhìn trời, nói: “Ngũ sư huynh, cô ta chỉ phô trương thanh thế mà thôi, trận đầu là huynh ra tay, lần này giao cho đệ, huynh giúp đệ trấn giữ trận thế là được."

Nói xong, thân hình anh khe lướt lên không trung.

Vân Hạc sợ hãi, định ngăn cản, nhưng đã không kịp, Lý Dục Thần đã vọt tới dưới vầng trăng.

Chỉ thay anh đua tay lên qua đỉnh đau, duỗi ngon tay ra, đầu ngon tay chạm thẳng vào mặt trăng khổng lồ đang rơi xuống.

Vân Hạc lập tức thấy nhẹ cả người, nét mặt hiện rõ vẻ vui mừng, nhưng trong lòng thì vô cùng chấn động.

Vậy mà tiểu sư đệ có thể một mình gánh chịu toàn bộ áp lực, trông lại vẫn nhàn nhã đến vậy.

Sức mạnh này ...

Vân Hạc xếp thứ năm ở Thiên Đô, nhập môn từ sớm, tuổi tác không chênh lệch nhiều so với các sư huynh đi trước, ngoại trừ nhị sư huynh, hắn đều rõ về thực lực của những người khác.

Một chỉ này của Lý Dục Thần, đừng nói là hắn, ngay cả tam sư huynh và tứ sư huynh cũng không làm được, có khi đến cả đại sư huynh, cũng chưa chắc đã có thể dễ dàng như thế.

Còn về nhị sư huynh ...

Hắn thầm nghĩ, nếu nhị sư huynh có mặt ở đây, con mụ kia chắc đã bị chém thành tro rồi, chẳng đời nào có cơ hội gọi ra mặt trăng khổng lồ như này.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!