Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Chiếc lông vũ trong suốt lấp lánh, trông như được làm bằng ngọc, nhưng không phải vật chất thật, giống như ánh sáng được cô đặc thành hình, tựa tinh linh của ánh sáng.

Vân Hạc đến gần xem, ngạc nhiên hỏi: "Cái này là gì? Chẳng lẽ bản thể của mụ già đó là khối ánh sáng?"

"Trông có vẻ là vậy." Lý Dục Thần nói, "Thứ này không phải bản thể hoàn chỉnh, dựa vào khí tức và dao động của linh lực bên trong, nó có lẽ là một phần của thứ gì đó lớn hơn, hoàn chỉnh hơn."

"Huynh từng nghe nói bọn họ có sáu vị thánh thiên sứ, Sariel là một trong số đó, chẳng lẽ cả sáu vốn là một thể?” - Vân Hạc kinh ngạc nói.

Lý Dục Thần nhìn chăm chú vào chiếc lông vũ, trầm tư hồi lầu rồi lắc đầu: “Không giống lắm. Có thể họ chỉ là một phần linh lực bị tách ra từ vị thần kia. Huynh không nhận ra nguồn sức mạnh của Sariel sao?"

"Có chú ý, mặt trăng khổng lồ ban nãy, với thực lực của mụ già kia, chắc chắn không thể tạo ra thứ khủng khiếp đến thế.", Vân Hạc cau mày nói "Nếu đúng như đệ nói, Sariel chỉ là một tia linh lực phân tách từ vị thần đó, thì tiểu sư đệ, đệ phải cẩn thận."

Lý Dục Thần mỉm cười: "Đệ không để tâm, đảo Delin từ lâu đã liệt tên đệ vào danh sách nguy hiểm, nghe nói còn nằm ở top đầu. Đây là lần đầu tiên trong đời đệ đứng đầu bảng xếp hạng đấy."

Vân Hạc sững người, bật cười ha hả.

Lý Dục Thần nói đúng, từ nhỏ anh theo ông Hữu Toàn đi nhặt ve chai, chưa từng đi học, thì lấy đâu ra cơ hội đứng đầu lớp?

Lên Thiên Đô, anh cũng xếp cuối, cho đến trước khi xuống núi, vẫn chưa bước vào cảnh giới Tiên Thiên, trong khi các sư huynh sư tỷ đã sớm độ qua Lôi Kiếp.

"Ngũ sư huynh, huynh có muốn lấy chiếc lông vũ này về Thiên Đô giao cho sư phụ không?" Lý Dục Thần hỏi.

Vân Hạc suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu nói: "Thôi bỏ đi, sư phụ đang bế quan trong Vạn Tiên Trận, e là cũng chẳng rảnh mà lo vụ Thái Dương Thánh Giáo. Lông của mụ già đó, đệ cứ giữ lấy. Bọn chúng có sáu thiên sứ, biết đâu gom đủ sáu sợi lông, triệu hồi ra con chim to!"

Lý Dục Thần hiểu rõ, Vân Hạc không muốn tranh giành với mình, dù sao thì chiếc lông vũ này, nếu dùng làm tài liệu luyện khí, tuyệt đối là phẩm chất cực phẩm.

"Tieu su đe, kế tiếp đe định làm gì?" Vân Hạc hỏi.

"Trước hết quay về Malika, giải quyết những chuyện cần giải quyết." Lý Dục Thần nói.

Vân Hạc nói: "Huynh không hỏi chuyện trước mắt, huynh hỏi là tương lai ... khi nào đệ sẽ quay về Thiên Đô?"

Lý Dục Thần chắp tay sau lưng, đứng trên đỉnh núi, gương mặt anh tĩnh lặng, nhàn nhạt như nước, nhưng ánh trăng chiếu lên, trong vầng hào quang mờ ảo ấy lấp ló tia u sầu mơ hồ, tựa tâm tình của kẻ viễn du.

"Đợi đến lúc nên về, đệ sẽ về." Anh nói.

Vân Hạc khẽ thở dài, vốn định khuyên thêm mấy câu, nhưng nghĩ đến tu vi cảnh giới hiện tại của Lý Dục Thần, đã không còn là tiểu sư đệ năm xưa nữa, thì biết khuyên cũng vô ích.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!