Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Lần này ngay cả Trần Văn Học cũng đã nhìn ra.

“Mẹ kiếp! Joyce, cậu bị thứ gì nhập rồi à?"

Cơ thể Joyce run lên một lúc, cuối cùng mới dần bình tĩnh lại.

Anh ta thở hổn hển, nhìn chiếc lông vũ trong lòng bàn tay với vẻ hoảng hốt: "Không, tôi không biết, chuyện này là sao vậy?"

Cả hai người đều nhìn sang Lý Dục Thần.

Lý Dục Thần ngồi đó, như đang suy nghĩ điều gì.

Một lúc sau, anh mới hỏi: “Joyce, tôi nhớ cậu từng nói, lúc cậu đang tiếp nhận lễ rửa tội thì xảy ra động đất, đúng không?"

"Đúng, động đất làm gián đoạn lễ rửa tội, vì thế tín ngưỡng của tôi không đủ vững, nếu không thì tôi cũng không nảy sinh ý định chạy trốn. Đáng tiếc là Agatha làm lễ rửa tội trước tôi, không bị gì cản trở. Tôi thà đổi chỗ với cô ấy, để cô ấy được tự do còn hơn!"

“Nhưng hôm nay tôi đã quan sát địa mạch của Malika rồi, địa khí nơi này rất ổn định, vốn không dễ xảy ra động đất." Lý Dục Thần nói.

Joyce sững người: “Ý anh là gì?"

Trần Văn Học phản ứng rất nhanh, nói ngay: “Ý là, trận động đất mà cậu gặp không phải tình cờ, rất có thể có người cố ý làm gián đoạn lễ rửa tội của cậu."

Joyce cảm thấy khó tin: "Tại sao? Tôi chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt thôi mà!"

"Vô danh tiểu tốt không thể nào trộm được Hắc Hỏa." Lý Dục Thần nhìn anh ta mà nói.

Joyce kinh ngạc đến mức há miệng ra mà chẳng biết phải nói gì.

Trần Văn Học vội vàng hòa giải: "Này này này, đừng làm căng vậy chứ. Tôi với Joyce đã sống cùng nhau ở đảo Cửu Long hơn ba năm, tôi tin cậu ấy không thể là nội gián của giáo hội Thánh Quang đâu."

Joyce cảm kích nhìn Trần Văn Học.

Lý Dục Thần cười nói: “Tôi đâu có nói cậu ta là nội gián! Ngay từ lúc tôi mới cầm được Hắc Hỏa, tôi đã biết, thứ này không phải thứ người bình thường có thể chạm vào. Joyce, cậu thử nghĩ kỹ lại xem, cậu làm cách nào tiếp xúc được với Hắc Hỏa? Làm sao cậu biết Hắc Hỏa có thể giải trừ được tín ngưỡng mà giáo đình cấy vào? Cậu trộm được Hắc Hỏa, lại còn chạy thoát được, cậu thấy vậy là bình thường sao?"

Joyce kinh ngạc sững người trong chốc lát, như đang hồi tưởng lại chuyen cũ, một lúc lâu sau mới lắc đầu nói: "Không bình thường!"

Trần Văn Học nghe mà đầu óc mơ hồ, hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Dục Thần, anh đừng vòng vo nữa, nói cho chúng tôi biết đi."

Lý Dục Thần nói: "Rất đơn giản, có người luôn âm thầm giúp đỡ Joyce trong bóng tối."

“Là ai chứ?”

"Cái này thì khó nói lắm. Có thể là kẻ thù của giáo hội Thánh Quang, cũng có thể là một thế lực nội bộ của giáo hội Thánh Quang. Tóm lại, đối với Joyce thì không phải chuyện xấu."

Lý Dục Thần nhìn chiếc lông vũ trong tay Joyce, "Joyce, chiếc lông vũ này có duyên với cậu, tặng cho cậu đấy."

Joyce như bị dọa cho giat mình, tay run len lam chiếc lông rơi xuống.

Nhưng điều kỳ lạ là chiếc lông vũ không rơi xuống đất, mà lơ lửng giữa không trung như một quầng sáng.

Rõ ràng không có gió, mà nó lại từ từ đung đưa trái phải, lắc lư như một đứa bé nằm trong nôi, từng chút một bay lên, hướng về phía Joyce.

Cảnh tượng này có phần kỳ quái, khiến Joyce không biết phải làm gì.

Lý Dục Thần nói: "Nhận đi, cậu thấy đấy, nó không thể rời khỏi cậu."

Lúc này Joyce mới đưa tay ra, đón lấy chiếc lông vũ.

Chiếc lông sáng nhẹ nhang rơi vao lòng bàn tay anh ta, rồi đột nhiên lóe lên một tia sáng, thoắt cái biến mất, như thể chui thẳng vào trong người Joyce.

Bàn tay của Joyce lập tức trở nên trong suốt, một tia sáng mờ từ lòng bàn tay lan dần lên cánh tay.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!