Lâu đài Dracula được xây dựng trên đỉnh núi dốc đứng, xung quanh được bao phủ bởi khu rừng rậm rạp. Chiếc xe buýt lớn dừng ở bãi đỗ dưới chân núi, chỉ có con đường nhỏ quanh co dẫn lên núi, nối đến cổng chính của lâu đài cổ.
Nhóm người Lý Dục Thần xuống xe, đi bộ lên núi cùng với các du khách khác.
Không rõ là do thời tiết hay do địa hình nơi đây đặc biệt, đỉnh núi luôn bị bao phủ bởi lớp mây đen, tầng mây dày ngăn ánh nắng mặt trời, ánh sáng len qua các kẽ mây rơi xuống như màn sáng mỏng, chiếu rọi lên những bức tường đá cổ kính xen lẫn bạc màu của lâu đài. Tòa tháp cao vút xuyên mây, nhìn từ xa tựa như cánh cổng dẫn tới thế giới khác.
Nhìn thấy đám mây ấy, Lý Dục Thần không khỏi nhớ đến ngày đầu trở về Hòa Thành, khi anh nhìn thấy mây đen phủ kín bầu trời phía trên khu biệt thự Bắc Khê của nhà họ Lâm.
Trên đường đi, các du khách đều hào hứng trò chuyện về bá tước Dracula cùng những câu chuyện về ma cà rồng.
Trần Văn Học nói: "Không ngờ vị bá tước này nổi tiếng đến vậy."
Lý Dục Thần nhìn đám mây trên đỉnh núi, nói: "Tôi dám chắc Dracula không sống ở đây."
"Tại sao?" Trần Văn Học tò mò hỏi.
"Nếu anh là ma cà rồng, anh có muốn sống ở nơi mỗi ngày có vô số du khách đến thăm như thế này không?" Lý Dục Thần hỏi.
Trần Văn Học nghĩ hồi lâu, lắc đầu nói: "Vậy thì thôi đi, tôi sợ bị dân mạng chửi.”
Vừa nói chuyện, họ đã nhìn thấy cánh cổng lớn của lâu đài, phía trên phủ đầy rêu xanh và dây leo, đan xen giữa vẻ huy hoàng xưa cũ cùng sự hoang phế của thời gian.
Cánh cổng đóng chặt, xung quanh im lặng, chỉ có tiếng bản lề kẽo kẹt vang lên khi gió lùa qua, khiến người ta không khỏi rợn người.
Trước cổng đã có không ít du khách tập trung, có người trông giống hướng dẫn viên nói với mọi người rằng còn sớm, sau chín giờ mới được vào tham quan.
Mọi người đi loanh quanh trước cổng, chụp hình lưu niệm.
Hồi lâu sau, vang lên tiếng bản lề nặng nề và chói tai chuyển động, cánh cổng lớn của lâu đài từ từ mở ra.
Mọi người bắt đầu lần lượt bước vào.
Bên trong lâu đài có kết cấu như mê cung, hành lang, gác mái cùng các lối đi bí mật đan xen nhau.
Hướng dẫn viên say sưa thuyết minh về kiến trúc cùng các chi tiết của tòa lâu đài, còn điều quan trọng nhất, cũng là điều mà du khách thích nghe nhất, tất nhiên là câu chuyện về chủ nhân của lâu đài, vị bá tước ma cà rồng nổi tiếng, Dracula.
Ở sâu trong lâu đài có sảnh lớn nguy nga, trên tường treo các bức chân dung cổ của gia tộc, bên cạnh lò sưởi lờ mờ là những món đồ nội thất gỗ nặng nề. Ở nơi này, thời gian như ngưng đọng, trong không khí lan tỏa mùi hương cổ xưa và huyền bí.
Hướng dẫn viên kể rằng, vào vài đêm nọ, có thể nghe thấy tiếng cười của bá tước Dracula vang vọng khắp các ngóc ngách trong lâu đài, khiến du khách nghe xong ai cũng sởn gai ốc.
Tại góc đại sảnh có nhân viên của lâu đài, dường như đã quá quen với mọi thứ, lạnh lùng quan sát các du khách. Bộ đồ màu đen kiểu dáng cổ điển mà anh ta mặc rất hợp với bầu không khí của tòa lâu đài này.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!