"Hầu gia à, lâu quá không gap rồi!" Sự nhiệt tình của Na phu nhân vang lên từ xa, cô ta chỉ đạo cấp dưới khuân đồ từ trên xe xuống, "Nào nào nào, để ở đây, cẩn thận chút, đừng làm hỏng."
"Na phu nhân." Hầu Thất Quý vẫn tươi cười, "Sao không thấy Na gia chủ?"
"Chà, vốn là Nhữ Bình nhà tôi định đến, nhưng nghe nói anh Lý không đến, mà là Lý phu nhân đến, tôi bèn bảo với Nhữ Bình nhà tôi rằng, anh đừng đi nữa, anh là đàn ông, đi rồi gặp Lý phu nhân thì có gì để nói chứ, chi bằng tôi đi, tôi còn có thể tâm sự vài chuyện con gái với phu nhân, Hầu gia thấy đúng không?"
Lời của Na phu nhân không thể bắt bẻ, nhưng trong lòng ai nấy đều hiểu rõ, đó chỉ là cái cớ mà thôi.
"Được, Na phu nhân, mời vào trong." Hầu Thất Quý vẫn giữ nụ cười trên mặt.
Người của tứ đại gia tộc đều đã đến, nhưng lại là ba người phụ nữ và một tay ăn chơi, các gia tộc giàu có ở thủ đô này đều ngửi thấy mùi bất hòa.
"Biết vậy tôi cũng khỏi cần đến, cho người mang quà tới là được rồi." Có người
noi.
"Tứ đại gia tộc dám làm như vậy, ông cũng dám sao?"
"Tôi không dám, nhưng ai biết được sau này sẽ ra sao? Nhỡ đâu nhà họ Lý thất thế, tứ đại gia tộc quay lại tính sổ với chúng ta thì sao?"
"Chắc không đến nỗi vậy đâu?"
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, mà tiệc vẫn chưa bắt đầu, Lâm Mộng Đình vẫn chưa xuất hiện.
Mọi người bắt đầu trở nên bồn chồn.
"Hầu gia, bao giờ mới khai tiệc vậy?" Có người hét lên.
Người của tứ đại gia tộc ngồi ở bàn chính, Hầu Thất Quý vẫn luôn giữ nụ cười tiếp đãi, nghe có người hỏi liền đứng lên nói: "Mọi người đừng vội, ngày xưa người xưa trước khi mở tiệc đều phải giết súc vật tế lễ, khấn trời khấn đất, hôm nay là ngày tốt lành, chúng tôi cũng chuẩn bị một con lợn, làm một nghi thức. Lợn còn chưa tới, dĩ nhiên chưa thể khai tiệc."
"Thì ra là đang đợi lợn sữa quay à, Hầu gia mà nói sớm thì tôi gọi người mang đến rồi, ông cần bao nhiêu con tôi cũng có." Một ông chủ nhà hàng nói.
Cách nghĩ của ông ta cũng không sai, ở vùng phía Nam, khi khai trương cửa hàng hoặc chuyển đến nhà mới đều phải cắt lợn sữa. Ông chủ sẽ cầm dao, bắt đầu cắt từ đầu đến đuôi, tức là chém (kiếm) được tiền từ đầu đến cuối.
Nhưng mọi người luôn cảm thấy hơi kỳ quái. Đây là thủ đô, hình như không thịnh hành phong tục đó, mà sau nụ cười của Hầu Thất Quý lại luôn lộ ra một luồng hàn ý khiến người ta sởn gai ốc.
Hơn nữa, Lâm Mộng Đình đến giờ vẫn chưa chịu ra mặt, chẳng phải làm giá hơi quá rồi sao?
Đúng lúc này, chợt nghe một tiếng hô to: "Lợn tới rồi!"
Cánh cửa đại sảnh bị người ta đẩy mạnh ra "rầm" một tiếng, một đoàn người bước vào.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!