Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Lâm Mộng Đình ngồi trong phòng khách, nhâm nhi chén trà.

“Trà này không tệ."

"Đây là do Từ Thông đac biệt sai người từ Cô Tô mang đến, là Bích Loa Xuân Minh Tiền ở Động Đình Đông Sơn. Mỗi năm tổng sản lượng Bích Loa Xuân của cả Đông Sơn và Tây Sơn cộng lại chưa đến trăm tấn, mà loại Minh Tiền chất lượng thế này chỉ có mấy chục cân, Từ Thông tặng chúng ta ba mươi cân, tính cả Ngô Đồng Cư ở Hòa Thành, tôi đoán ngay cả bản thân ông ta cũng chẳng còn để uống." Hầu Thất Quý ngồi bên cạnh nói.

"Cái ông Từ này, làm người đúng là tinh tế tới mức tận cùng." Lâm Mộng Đình mỉm cười, nhớ lại năm đó ở Tiền Đường, trong buổi chao đón tân sinh viên của đại học Nam Giang, Từ Thông đã tự tay đánh gãy chân con trai mình là Từ Hiểu Bắc.

Cái sự quyết tuyệt và dứt khoát đó, nhìn khắp nơi, mấy ai làm được?

"Đó là điều ông ta nên làm." Hầu Thất Quý nói, "Từ khi dựa vào nhà họ Lý chúng ta, ông ta đã từ con hổ đất ở Cô Tô biến thành con rồng của Giang Đông. Ngoài nhà họ Chu ở Kim Lăng, các hào môn thế gia ở Giang Đông đã không còn ai đủ tư cách đối đầu với ông ta. Nếu ngay cả chút trà này cũng tiếc không tặng, thì đúng là không biết điều rồi."

Lâm Mộng Đình lắc đầu nói: "Lão Hầu, không thể nói như vậy được. Làm người không thể quên gốc, nhà họ Lý chúng ta có được địa vị như hôm nay, ngoài bản lĩnh của Dục Thần, cũng không thể tách rời sự ủng hộ của bạn bè khắp nơi. Từ Thông là người trong giới hào môn đầu tiên đứng ra ủng hộ Dục Thần, tôi nhớ khi đó, ngay cả nhà họ Lâm chúng tôi cũng chưa kiên định với Dục Thần đến vậy. Sự phát đạt của Từ Thông là nhờ vào tầm nhìn và quyết đoán của chính ông ta, chúng ta không thể giành công của trời, lại càng không được tự cao, coi sự tôn trọng của người khác là đương nhiên. Anh kính tôi, tôi kính lại, đó mới là đạo xử thế của thế gia."

Hầu Thất Quý giật mình, vội đứng dậy: "Phu nhân dạy phải lắm! Là lão Hầu tôi hồ đồ rồi!"

Lâm Mộng Đình phất tay cười nói: "Ngồi xuống nhanh, tôi đâu phải đang dạy bảo ông, ông là công thần của nhà họ Lý, cũng là người mà Dục Thần và tôi tin tưởng nhất, nên tôi mới nói những lời này với ông."

Hầu Thất Quý trong lòng ấm áp, hổ thẹn nói: "Phu nhân nói vậy, tôi lại càng thấy hổ thẹn."

Lâm Mộng Đình nói: "Dục Thần siêu thoát khỏi trần thế, anh ấy có con đường theo đuổi của riêng mình, cũng chưa bao giờ bận tâm đến những chuyện trần tục này. Anh ấy càng có bản lĩnh, người ở bên cạnh càng nhiều, thì lại càng tốt xấu lẫn lộn, tiểu nhân và quân tử đứng chung một chỗ. Chính vì vậy, chúng ta càng phải thận trọng, không chỉ phải phân biệt quân tử và tiểu nhân, mà còn phải đề phòng bản thân bị tiểu nhân mê hoặc, bước vào cục của tiểu nhân, trở thành tiểu nhân bên cạnh Dục Thần."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!