Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Ông lão thoáng lộ vẻ kinh ngạc, lẩm bẩm: "Bầy rồng tụ tập dưới đáy biển ... Nuốt trọn đảo Cửu Long ... "

Bỗng ông ấy giật mình, vẻ mặt chợt thay đổi rồi đặt Thanh Điểu lên khóm hoa bên cạnh, nói: "Mày nghỉ ngơi đi, ông phải tìm đại sư huynh của mấy người."

Rồi thân hình ông ấy lóe lên, sau đó biến mất.

Ở trung tâm quần điện có một vườn ngự uyển, bậc thang ốp bằng bạch ngọc, hoa trắng rơi đầy mặt đất.

Lưu Sùng Tuấn đứng trên bậc thềm trước khu vườn, ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Lúc này, mặt trời đỏ rực đang dần nhô lên từ biển mây ở phía đông.

Nhưng bầu trời trước mắt ông ấy lại có một mặt trời màu trắng khác, thậm chí còn chói lóa hơn.

Tất nhiên một bầu trời không thể có hai mặt trời, mặt trời trên đỉnh đầu này chính là đỉnh Côn Luân, đỉnh cao của thế giới, là kiếm trận Vạn Tiên đang trấn áp ma khí ngoại vực.

Ánh sáng chói mắt ấy không phải là ánh nắng mà là vầng hào quang do vạn kiếm khí đan xen tạo thành.

"Thiếu tông chủ!" Giọng của một ông lão chợt vang lên từ ngoài khu vườn, kéo Lưu Sùng Tuấn đang suy nghĩ miên man trở về thực tại.

"Ô, là bác Cung à, có chuyện gì vậy?" Lưu Sùng Tuấn rất lễ phép với ông lão.

"Thập Tứ gửi Thanh Điểu trở về rồi." Bác Cung nói.

"Đường Tịnh Huy có tin gì sao?" Lưu Sùng Tuấn hỏi.

Bác Cung vung tay lên, mở thần niệm lấy từ Thanh Điểu ra.

Lưu Sùng Tuấn xem thần niệm xong, lông mày nhíu chặt: "Bầy rồng tụ tập dưới đáy biển, nuốt trọn đảo Cửu Long ... Chẳng phải trước đó nói rồng đi dưới đáy biển, lo có giao long theo thủy triều mà lên bờ sao, sao giờ lại biến thành thế này?"

Bác Cung nói: "Trước đó là Lão Bát ... ấy, Lục Kính Sơn chỉ đưa tin bình thường thôi, nó không có Thanh Điểu, e là không truyền đạt được rõ ràng."

Lưu Sùng Tuấn khịt mũi một cái: "Lão Bát này, lần nào cũng lơ tơ mơ, tới cả truyền tin cũng truyền sai!"

Bác Cung hơi sững sờ, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng nói: "Cũng không thể trách nó được, một mình bảo vệ đảo Cửu Long ở biển Hoa Đông đã là rất khó khăn rồi."

Lưu Sùng Tuấn không tỏ ý kiến, hỏi: "Bác Cung, bác thấy thế nào?"

Vẻ mặt bác Cung đầy căng thẳng, trầm tư nói: "Kể từ khi Đại Võ giết Tương Liễu, bình định nạn lũ và dựng lên Định Hải Thần Châm, biển cả ngày nay cũng đã khác xưa rồi, lấy đâu ra nhiều giao long đến vậy chứ? Nếu có thật thì chỉ có hai khả năng: một là Định Hải Thần Châm mất hiệu lực, hoặc hai là Tương Liễu đã sống lại."

"Bác Cung cảm thấy khả năng này có cao không?" Lưu Sùng Tuấn lại hỏi.

Bác Cung lắc đầu: "Trên đời này chắc chắn không ai có thể rút được Định Hải Thần Châm, còn chuyện Tương Liễu sống lại này, càng không thể xảy ra."

Lưu Sùng Tuấn gật đầu: "Tôi cũng nghĩ thế, nhưng cũng không thể lơ là cảnh giác được. Gần đây ma khí ngoại vực ngày càng hỗn loạn hơn, giống như mối liên hệ giữa vạn ma ngoại vực và thế giới này lại càng mạnh mẽ hơn vậy. Nơi nào có bí cảnh mở ra, cổ ma sống dậy, thế cục càng lúc càng quỷ dị khó lường. Đáng tiếc, đệ tử Thiên Đô có thể điều động, tôi đều đã phái đi cả rồi, sư phụ vào Vạn Tiên Trận không ra, tôi cũng không thể rời khỏi vườn Thiên Quỳnh, thật sự không còn người để cử đi nữa."

"Lão Thất đâu?" Bác Cung nói: "Tôi nhớ Lão Thất đã xuất quan rồi mà."

Lưu Sùng Tuấn cười nói: "Bác Cung, tôi biết bác đang nghĩ gì. Năm đó Lão Thất và Lão Bát rất thân thiết với nhau, khi Lão Bát gặp chuyện, Lão Thất đã quỳ trước cửa xin sư phụ suốt bảy ngày bảy đêm. Bác đã nhìn hai người họ lớn lên nên muốn cho họ gặp lại nhau có đúng không?"

"Thiếu tông chủ, lão nô ... "

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!