Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

"Nghiêm Cẩn!" Lâm Vân hét lớn: "Điếu Long!"

Nghiêm Cẩn ở bên cạnh Lâm Vân đủ lâu để hiểu nhau muốn gì, cậu ta vừa nghe nghe tiếng đã hiểu ngay Lâm Vân định làm gì, cậu ta lập tức quăng Điếu Long Can ra, phóng ra hàng ngàn sợi Điếu Long.

Hồi nãy Nghiêm Cẩn đã thử hai lần, lần đầu định một mẻ bắt trọn nhưng thất bại, lần thứ hai là nhắm vào bản thể bạch tuộc cũng thất bại.

Sau hai lần đó, cậu ta lại càng thuần thục tâm pháp Điếu Long hơn, đồng thời cũng khôn ngoan hơn, biết rằng không phải lúc nào đánh giặc bắt tướng cũng có thể áp dụng trong chiến đấu, mà đôi khi phải đánh kẻ yếu trước, đánh bại từng người một.

Những sợi Điếu Long bang qua sóng dữ, quấn chặt lấy một trong những bóng rồng.

Trong chớp mắt, cái xúc tu bị trói chặt ấy không còn cử động được nữa.

Khoảng thời gian ấy cực ngắn, có lẽ còn chưa tới một giây nhưng đã đủ để Lâm Vân bắn tên.

"Lên!"

Lâm Vân hét lên rồi buông dây cung ra, đồng thời cũng thả cung Thiên Vũ trong đầu ra.

Một luồng ánh sáng màu vàng phóng ra.

Đâm xuyên xúc tu bị tơ Điếu Long quấn chặt.

Ánh sáng màu vàng nổ tung, xúc tu lập tức hóa thành hư không.

Sau khi đâm qua xúc tu, mũi tên màu vàng ấy vẫn lao thẳng vào cơ thể chính của con bạch tuộc. Nhưng vì uy lực đã yếu đi nhiều, mà bản thể của con rồng ấy lại quá lớn nên chỉ có thể nổ tung thành một chùm ánh sáng màu vàng như một đám mây hình nấm màu vàng kim trên người nó, mà nếu đối chiếu với thân hình to lớn của nó thì đám mây hình nấm màu vàng này lại nhỏ bé vô cùng.

Con bạch tuộc mất đi một xúc tu, thân thể lại bị ánh sáng vàng nổ tung, cộng với đợt công kích dữ dội của Lục Kính Sơn và Tô Bích Lạc từ bên ngoài, nó lập tức cảm thấy bất lợi, gầm lên một tiếng trầm đục rồi chìm xuống biển, chỉ còn lại những con sóng khổng lồ cuộn trào ra bốn phía.

Mà lúc này, sau khi bắn được mũi tên đó nguyên khí Lâm Vân đã cạn, xụi lơ gục xuống Thất Trọng Bảo Hàm.

Cây cung Thiên Vũ lại trở về hình dạng nhỏ bằng bàn tay, rơi xuống bên cạnh cậu ta.

Thần kỳ ở chỗ là dù mũi tên đã được bắn đi nhưng lại không hề biến mất, nó vẫn nắm trên cây cung như một cây bút chì vàng được vót nhọn.

Chị Mai lao tới đỡ lấy Lâm Vân, hỏi: "Tiểu Vân, em có sao không?"

Nghiêm Cẩn cũng chạy lại, vẻ mặt đầy lo lắng.

Hai mắt Lâm Vân nhắm nghiền, mặt mày tái nhợt.

Cả chị Mai và Nghiêm Cẩn đều không biết nên làm gì.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!