"Công chúa của tộc người cá?"
Mọi người nghe thấy đều hoảng hồn, ngay cả các tiên nhân Thiên Đô cũng thấy ngạc nhiên.
"Trên đời này có tộc người cá thật sao?"
"Nghe nói tộc nhân tộc người cá đều có đuôi cá, thuộc loại yêu chưa hóa hình hoàn toàn, sao cô gái này lại có chân người mà trên người cũng chẳng có chút yêu khí nào vậy?"
Lục Kính Sơn vội giới thiệu với mọi người: "Chư vị, tôi xin long trọng giới thiệu, đây là công chúa Trân Châu. Ba năm trước, người Đông Doanh đã dụ cổ kình Thái Âm tới âm mưu chặn dòng hải lưu thay đổi vận nước, nhưng lại gây tại họa cho phía nam tức Hoa Hạ và biển Hoa Đông. Khi ấy, cậu Lý đang có mặt ở đảo Cửu Long, chúng tôi đã cùng nhau phá tan âm mưu của bọn Đông Doanh trên biển. Nhưng cổ kình Thái Âm là cự thú Thái Cổ, không phải thứ con người muốn là có thể kháng lại được, dù có mạnh như cậu Lý cũng chẳng làm gì được. May mà có cô Trân Châu dẫn dắt tộc người cá, đưa cổ kình Thái Âm trở lại vực sâu dưới biển."
Dù mọi nguoi đeu đa nghe đuoc ít nhieu chuyen nam xua o bien Hoa Đông nhưng họ chỉ biết chuyện Lý Dục Thần và Lục Kính Sơn cùng nhau kháng giặc Oa, phá tan âm mưu trên biển của chúng. Sau đó, Lý Dục Thần đã đến Đông Doanh giết chết Mitarai Kura, rồi quyết đấu với Mitarai Jange, những chuyện ấy đều được lưu truyền khắp nơi.
Tuy nhiên, đây lại là lần đầu tiên họ nghe đến chuyện liên quan đến cổ kình Thái Âm.
Thậm chí rất nhiều người còn không biết cổ kình Thái Âm là cái gì, nhưng các đệ tử Thiên Đô lại biết rõ.
Cổ kình Thái Âm là một cự thú Thái Cổ, thuộc nhóm thần thú Hải Uyên cùng với Huyền Vũ, Trọc Long, Tương Liễu và Na Già, từng tham gia trận đại chiến cổ xưa của Thần Ma. Về sau, khi Đại Vũ bình định được lũ lụt, nước lũ trong thiên hạ rút đi thì chúng cũng biến mất theo.
Tương truyền rằng, có con đã chết trong đại chiến Thần Ma như Trọc Long; có loài bị Đại Thần phong ấn như Na Già; có loài thì rút về tận tận cùng Hải Uyên, là nơi có vùng nước rộng lớn hơn các đại dương mà con người có thể nhìn thấy; còn Tương Liễu thì đã bị Đại Vũ bắn chết tại biển Hoa Đông.
Nếu cổ kình Thái Âm thực sự tiến gần đến lục địa, hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng nổi.
Lục Kính Sơn kể sơ về cổ kình Thái Âm, mọi người nghe xong đều thổn thức không thôi, vô cùng khâm phục cô công chúa người cá trông có vẻ mờ nhạt này.
"Nếu không có cô Trân Châu đây thì có lẽ đảo Cửu Long đã bị hủy diệt, vùng duyên hải biển Hoa Đông cũng sẽ gặp đại họa. Bởi vậy, có nói công chúa Trân Châu và tộc người cá là ân nhân cứu cả Hoa Hạ chúng ta cũng chẳng sai!"
Lục Kính Sơn vừa nói vừa chắp tay: "Thay mặt đồng bào Hoa Hạ, tôi xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến công chúa và tộc người cá!"
Những người khác cũng đồng loạt đứng dậy, chắp tay bày tỏ lòng biết ơn.
Trân Châu vội vàng đáp lễ: "Lục đảo chủ, các vị tiền bối, Trân Châu không dám nhận. Năm đó nếu không có anh Lý, tôi và toàn bộ tộc nhân đều đã chết dưới đao của bọn Đông Doanh rồi. Anh Lý có ơn cứu mạng tôi và cả tộc của tôi nên dù tôi có làm gì đi nữa cũng đều là chuyện nên làm. Huống hồ anh Lý còn dạy tôi phương pháp tu hành, giúp tôi có thể hóa thân thành người chỉ trong ba năm ngắn ngủi."
Nói đến đây, cô ấy chững lại một chút rồi đưa mắt nhìn quanh, lấy làm lạ nói: "Anh Lý đâu rồi?"
"À, anh Lý đi Châu Âu vẫn chưa về, nếu không ngại thì công chúa cứ ở lại đảo Cửu Long vài ngày, tôi nghĩ chắc không bao lâu nữa anh Lý sẽ quay về thôi. À phải rồi, lệnh tôn vẫn khỏe chứ?"
Lenh tôn Lục Kính Sơn nói đến tất nhiên là cha của Trân Châu, tộc trưởng Xà Cừ của tộc người cá.
Trân Châu buồn bã nói: "Cha tôi, ông ấy đã ... mất rồi."
"Gì?" Lục Kính Sơn hoảng hồn: "Ba năm trước ông ấy vẫn còn khỏe mạnh, đang tuổi sung sức, sao lại có thể ... "
"Anh cả, tộc trưởng Xà Cừ vì cứu bọn em nên mới ... " Ninh Phượng Toàn buồn bã thở dài: "Haizz, bọn em gặp sóng to gió lớn trên biển, vốn không thể quay về được, nhưng công chúa Trân Châu đã xuất hiện kịp thời và cứu lấy bọn em. Cô ấy dẫn bọn em quay về, còn tộc trưởng Xà Cừ thì dẫn theo tộc người cá ở lại cầm chân đám yêu quái, nào ngờ ... "
Mặt mày Ninh Phượng Toàn buồn thiu, áy náy không thôi.
Mọi người nghe vậy đều cảm thấy bi thương.
Nhưng Trân Châu lại an ủi họ, nói: "Ninh đảo chủ, mọi người, mọi người không cần phải tự trách đâu. Tộc người cá chúng tôi và đám yêu quái biển vốn đã là kình địch. Đám yêu quái biển đó nhìn thấy bọn tôi đều như nhìn thấy đồ ăn ngon vậy, con nào cũng muốn đớp cho nhanh. Cơ thể này của chúng tôi chính là linh dược quý để chúng tu luyện yêu đạo. Chúng tôi ngăn cản con quái vật bạch tuộc kia, không chỉ là giúp mọi người mà cũng là giúp chính bản thân mình.'
Lục Kính Sơn hỏi: "Cô biết con yêu quái bạch tuộc đó có lai lịch thế nào không? Còn nữa, vì sao lại có nhiều yêu quái biển tụ tập đến biển Hoa Đông như vậy chứ?"
Trân Châu nói: "Đây cũng chính là nguyên nhân cha con tôi quay lại lần này. Chuyện rồng di chuyển dưới đáy biển và yêu quái tụ hội chủ yếu là vì yêu thần Thượng Cổ, Tương Liễu."
"Tương Liễu?" Mọi người cả kinh.
Tô Bích Lạc nói: "Tương Liễu có chín đầu rồng, là hậu duệ của Trọc Long, là Long Vương của biển cả, nhưng chẳng phải nó đã bị Đại Vũ ban chết rồi sao?"
"Không, nó chưa chết!" Trân Châu lắc đầu nói.
"Chưa chết?"
"Đúng vậy, trong truyền thuyết cổ xưa của tộc người cá chúng tôi, thân rồng của Tương Liễu đã bị thần Đại Vũ bắn chết, thân thể nó hóa thành chín hòn đảo, còn những mũi tên cắm trên người nó thì biến thành Định Hải Thần Châm. Nhưng thật ra nó vẫn chưa chết. Theo lời tiên tri cổ xưa, khi Ma thần quay trở lại, cánh cửa địa ngục mở ra, nó sẽ thức tỉnh."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!