Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

"Anh Mã, cô Mã, chào mừng hai người đến với công viên giải trí trên biển lớn nhất thế giới!"

Abhishek bước lên, làm động tác chào đón, sau đó xoay nửa vòng, lưng hơi cúi xuống, chỉ vào đứa trẻ mặc bộ vest đỏ nói:

"Đây là ông chủ của tôi, cũng là chủ nhân của con tàu này -- thiếu gia Narendra!"

"Thiếu gia?" Mã Sơn khẽ sờ mũi, "Abhishek, anh chắc chắn cậu ta là ông chủ của anh? Sao tôi càng ngày càng thấy anh không đáng tin vậy?"

Abhishek khẽ cười: "Anh Mã, yên tâm, đây là ông chủ của tôi, hoàn toàn chính xác! Mọi thứ ở đây, bao gồm cả thành phố Atlan, đều do thiếu gia Narendra quyết định."

Mã Sơn sững sờ, lúc này mới bắt đầu quan sát kỹ đứa trẻ trước mặt.

“Đã gọi là thiếu gia, hẳn là phía sau còn có ông cụ chống lưng, không phải mời ông cụ ra nói chuyện thì thích hợp hơn sao?" Mã Sơn nói.

Đứa trẻ kẹp điếu xì gà giữa hai ngón tay, bắt chước dáng vẻ người lớn duỗi tay ra, cười lớn: "Chuyện nhỏ như vậy, tôi có thể quyết định. Nếu anh không yên tâm ... "

Cậu ta dùng điếu xì gà chỉ vào đám đông trên boong tàu, “Cả đám đại ca của thành phố Atlan đều ở đây, nếu anh không tin, cứ hỏi họ xem."

Mã Sơn nhìn những người đó, ánh mắt mọi người nhìn đứa trẻ đều đầy vẻ kính nể xen lẫn sợ hãi. Mã Sơn biết những lời đứa trẻ này nói không phải nói dối, nó thực sự có thể làm chủ, nhưng chưa chắc những người này đã phục thẳng nhóc này.

Mã Sơn cảm nhận được dao động thần khí đặc trưng của người tu hành trên người Narendra, nhưng không mạnh lắm, rõ ràng tu vi còn nông. Tuy nhiên trong đó pha lẫn luồng khí lạ khiến người khác rất khó chịu.

“Được, nếu đã vậy, thì đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta bắt đầu thôi." Mã Sơn nói.

"Gấp gì chứ?" Narendra quay người, giơ hai tay về phía khoang tàu cao mấy chục tầng của chiếc du thuyền xa hoa,, vô cùng tự hào nói: "Nhìn xem, ở đây có dịch vụ tốt nhất thế giới, xin hãy tận hưởng, nếu bây giờ không tận hưởng, sau này chưa chắc còn cơ hội!"

Cậu ta tiếp tục quay người nói: "Abhishek sẽ dẫn mấy người đi chơi, hai mươi bốn tiếng sau, tức là đến sáng mai, nếu lúc đó anh vẫn chưa thua sạch, tôi có thể chơi với anh."

Nói xong, cậu ta lập tức bước về phía khoang tàu.

Rakshasi nhìn Mã Sơn và Tra Na Lệ, trong ánh mắt tràn đầy khao khát báo thù, sau đó quay người đi theo Narendra.

"Tôi không cho được đến sáng mai đâu!" Mã Sơn lẩm bẩm với bóng lưng của Narendra.

Abhishek bước lên làm động tác mời: "Anh Mã, cô Mã, mời vào trong."

Hai người đi theo Abhishek bước vào căn phòng tầng giữa của con tàu đánh oạc.

Tuy là phòng khách trên tàu, nhưng nhìn còn sang trọng hơn cả phòng khách của sòng bạc trên đất liền.

Chiếc đèn chùm pha lê khổng lồ treo lơ lửng trên trần nhà, lấp lánh ánh sáng chói lóa. Bốn bức tường xung quanh được trang trí bằng những bức tranh tinh xảo được chạm khắc mạ vàng, như thể đang ở trong cung điện hoàng gia.

Giữa phòng khách, có đài phun nước khổng lồ đang phun trào, cột nước thay đổi theo nhịp điệu của âm nhạc, tạo thành những màn nước rực rỡ.

“Hai vị, phòng của các vị ở tầng bảy, là phòng suite cao cấp nhất trên tàu thiếu gia đã đặc biệt căn dặn, sắp xếp quản gia và đội ngũ phục vụ riêng cho hai vị. Hai vị muốn lên phòng nghỉ ngơi trước, hay muốn chơi vài ván trước?"

"Nghỉ ngơi à?" Mã Sơn cười, “Đợi đến lúc tôi thắng thiếu gia các người chỉ còn mỗi cái quần lót đỏ rồi mới nghỉ, lúc đó tôi nhất định sẽ ngủ ngon."

Abhishek cũng không tức giận, như thể đầy tự tin: "Được thôi, mời hai vị đi theo tôi.”

Hắn dẫn họ vòng qua đài phun nước, đi qua khu vực nghỉ ngơi, chậm rãi bước đến sòng bạc chính.

Sòng bạc nằm ở trung tâm của du thuyền, đèn đuốc nơi đó sáng trưng, trang trí xa hoa càng làm nổi bật vẻ lộng lẫy. Những bàn đánh bạc khổng lồ được sắp xếp ngay ngắn, mỗi bàn đều trải thảm nhung xanh lá tinh xảo, những chồng chip sáng loáng chất cao như núi. Người chia bài mặc lễ phục dạ hội sang trọng đứng trước bàn, mỉm cười đón tiếp từng vị khách.

Nhân viên phục vụ đi qua giữa các vị khách, khay cầm trên tay là những ly rượu sủi bọt nhẹ, chất lỏng màu vàng óng khẽ lay động trong ly.

Đã có vài vị khách nôn nóng bắt đầu chơi, tiếng xúc xắc lăn trong bát sứ trắng, âm thanh thanh thoát của chip va vào nhau, cùng tiếng thì thầm của các vị khách đan xen tạo nên bản giao hưởng đầy căng thẳng và kích thích.

Cùng với sự xuất hiện của Mã Sơn và Tra Na Lệ, những người khác cũng lần lượt bước vào, muốn xem hôm nay hai nhân vật chính - Mã gia nổi danh Hào Giang và nữ thần bài huyền thoại Đại Mã - sẽ thể hiện kỹ năng cờ bạc siêu phàm như thế nào.

Nhưng điều ma giới tinh anh va cac ong trum song bạc ở Atlan thật sự mong đợi, là cuộc đối đầu bên ngoài bàn cược.

Bởi vì ai cũng biết, những trò chơi trên bàn bạc không thể giải quyết được vấn đề ngày hôm nay, giống như ở Las Vegas, thứ khiến các ông trùm sòng bạc toàn thế giới phải khiếp sợ cuối cùng là luồng kiếm khí xuyên qua màn hình của Lý Dục Thần.

Những người biết rõ tình hình đều hiểu rằng, thiếu gia Narendra ngày hôm nay và con tàu này vốn dĩ được chuẩn bị cho Lý Dục Thần.

Việc Lý Dục Thần không đến khiến không ít người có chút thất vọng.

Mã Sơn và Tra Na Lệ chọn bàn gần trung tâm rồi ngồi xuống.

Lúc này, du thuyền bắt đầu chuyển hướng, từ từ rời khỏi bến cảng.

Du thuyền di chuyển rất êm, những người trong sòng bạc không cảm nhận được nó đang chuyển động, ngay cả sâm banh trong ly cũng không hề rung lắc.

"Đây đúng là con tàu tuyệt vời!"

Mã Sơn ngẩng đầu, ánh mắt như xuyên qua boong tàu, nhìn thấy đại dương bao la vô tận.

Nơi này chính là Atlan, ở nửa bên kia của Trái Đất.

Không hiểu vì sao, Mã Sơn bỗng dưng nhớ đến cổng đá cẩm thạch khắc ba chữ “Thủy Tinh Cung" trên quảng trường khu giải trí Manha.

"Em nói xem, Long Cung Tây Hải, có phải ở dưới đáy Atlan không?" Anh ta đột nhiên hỏi

"Long Cung?"

Tra Na Lệ sững sờ, chợt nhớ ra, chẳng phải người đàn ông của mình chính là con rồng sao?

Lục Kính Sơn nhìn ba chữ cổ "Thủy Tinh Cung" trong lòng vô cùng chấn động.

"Chẳng lẽ thật sự có Long Cung sao?" Ông ấy dùng thần niệm hỏi Tô Bích Lạc bên cạnh.

Tô Bích Lạc cũng vô cùng chấn động, lắc đầu nói: "Tỷ không biết, trong thư cổ của Thiên Đô ghi chép về nguồn gốc loài rồng rất mơ hồ, còn những chuyện trước trận đại hồng thủy thì chỉ có vài dòng rải rác. Tuy nhiên thư cổ Thiên Đô nhiều như biển khơi, có lẽ có những thứ chúng ta chưa từng đọc qua thôi."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!