Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Narendra có vẻ cực ghét câu hỏi đó, liền nổi giận: "Hừ, đây đã là câu hỏi thứ ba, tôi không có nghĩa vụ phải trả lời bất kỳ câu hỏi nào của anh nữa. Nhưng trò chơi giữa chúng ta chưa kết thúc đâu, giữ kỹ cái xương sườn ấy, tôi sẽ tới lấy."

Nói xong, cậu ta hất tay áo, quay lưng bỏ đi.

Đúng lúc Narendra bước ra thì Tra Na Lệ từ bên ngoài đi vào, hai người lướt qua nhau.

Tra Na Lệ đi tới ngồi xuống cạnh Mã Sơn, cười nói: "Sao lại chọc con của người ta giận đến thế?"

Mã Sơn nói: "Người ta định moi xương sườn của chồng em đấy!"

"Ha, hôm nay còn không moi nổi, sau này lại muốn moi à?"

"Không sợ trộm, chỉ sợ trộm dòm ngó!"

"Vậy thì bắt tên trộm lại." Tra Na Lệ vịn vai Mã Sơn, xoay mặt sang trước mặt Mã Sơn, mang theo vài phần tán thưởng, lại có vài phần tò mò xa lạ mà nhìn anh ta, "Chồng à, chuyện hôm nay không giống phong cách của anh."

"Phong cách gì của anh?" Mã Sơn hỏi.

"Theo phong cách trước giờ của anh ấy, con tàu này đã chìm từ lâu rồi, còn thẳng nhóc ngỗ nghịch kia thì anh đã thay bố mẹ nó đánh đít không biết bao nhiêu cái. Hôm nay sao lại lịch thiệp thế?"

"Ha ha ha ha!" Mã Sơn cười lớn, "Đợi phụ huynh thằng nhóc ngỗ nghịch kia lộ mặt rồi đánh luôn một thể, chẳng phải hay hơn sao?"

Hai người vừa nói vừa cười, khiến cả đại sảnh nhìn mà ngơ ngác.

Mọi người đứng ngẩn ra, chẳng biết phải làm gì. Khi Narendra rời đi không dẫn họ theo, họ đương nhiên cũng không dám đi.

Theo ván cược vừa rồi, bọn họ đã trở thành tài sản riêng của đôi vợ chồng phương Đông đang trò chuyện vui vẻ trước mắt.

Mã Sơn ngẩng đầu lên nhìn, chợt thấy Abhishek vẫn đứng ở đối diện, ngạc nhiên nói: "Sao anh còn ở đây? Không đi theo chủ anh à?"

Abhishek không hề hoảng, chỉ hơi khom người, mỉm cười nói: "Anh Mã, tôi chỉ là một quản lý chuyên nghiệp, là người làm công, đã làm công thì làm cho ai cũng vậy. Narendra đã thua cả con tàu đánh bạc này và mọi thứ ở thành phố Atlan cho anh Mã, vậy tôi cũng nguyện dốc sức làm trâu ngựa cho anh Mã. Dĩ nhiên, nếu anh Mã không cần, tôi sẽ đi ngay."

Mã Sơn hơi bất ngờ.

Dù là diễn hay trong lòng có tính toán gì, ít nhất sự điềm tĩnh và gan dạ này đáng khen.

Mã Sơn vừa mới tới Đại Tây Dương đã thắng một khối tài sản lớn như vậy, đúng lúc cần người quản lý, bèn nói: "Được, vậy để xem anh có làm tốt vai trò quản lý chuyên nghiệp không. Trước hết giúp tôi thu xếp con tàu này và đám người kia, thống kê tài sản đứng tên họ."

"Vâng, anh Mã, cô Mã, xin mời hai vị về khoang tàu nghỉ ngơi, chỗ này giao cho tôi." Abhishek nói.

Mã Sơn gật đầu, nắm tay Tra Na Lệ đứng dậy.

Lúc này đám người trong sòng bạc mới như bừng tỉnh khỏi mộng, hiểu ra mình đã thành tù nhân, Narendra đã hoàn toàn vứt bỏ bọn họ.

Những người này toàn là ông trùm một phương, đại gia trong giới cờ bạc, trong lòng sao có thể phục.

Trong mắt người ngoài, cả ván cược chỉ là một người lớn với một đứa trẻ chơi đùa với lửa, còn trận chiến kinh tâm động phách giữa Tra Na Lệ và Tolama diễn ra trong kho hàng vắng người, chẳng ai trông thấy.

Vì vậy họ không cảm thấy vợ chồng Mã Sơn lợi hại.

Cuối cùng cũng có kẻ đứng ra, cười khẩy: "Phi! Muốn tiếp quản tài sản của chúng tôi, họ Mã, anh có tư cách đó sao?"

"Đã chơi thì phải chịu!" Mã Sơn nhìn hắn nói, "Lúc thiếu gia Narendra của các người đẩy các người lên bàn cược, các người không phản kháng, thì các người đã mất tư cách thương lượng rồi."

"Hừ hừ, ván cược dựa vào thủ đoạn lừa trẻ con mà thắng, mày cũng mở miệng nói được à? Thiếu gia Narendra là trẻ con, còn bọn tao thì không!"

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!