"Từ khi huynh vào Thiên Đô, trăm năm thì trúc cơ, lại trăm năm liên tiếp độ năm kiếp, thêm trăm năm nữa mà độ bảy kiếp ... "
Bóng dáng nhị sư huynh dần tối đi, giọng nói cũng dần yếu, nhưng trong thần thức của Lý Dục Thần lại nghe cực kỳ rõ ràng, giống như là kiếm hồn Hàm Quang đã dung nhập vào thân thể anh đang nói vậy.
Tuy Lý Dục Thần đã sớm nghe qua những chuyện huy hoàng của nhị sư huynh, nhưng lúc này nghe lại, trong lòng vẫn không khỏi chấn động.
Ba trăm năm mà độ bảy kiếp, anh không biết có tính là chưa từng có tiền lệ hay không, nhưng nhất định là thiên tài trong thiên tài.
"Sau bảy kiếp, huynh bỏ hết tất cả công pháp đã tu trước kia, mà chỉ đắm chìm trong kiếm thuật, từ đó thiên đạo không còn để mắt đến huynh, thiên kiếp cũng không còn giáng xuống. Nhưng thiên đạo địa đạo, sao lọt vào mắt huynh?"
"Chí cao kiếm đạo, có một kiếm, do thánh nhân truyền, gọi là 'Hữu Hối'. Tương truyền, vì thánh nhân thấy chúng sinh bi khổ, hối hận vì sáng thế, nên tạo ra kiếm này, một khi dùng đến, thì trời đất hủy diệt, vạn vật không tồn."
"Huynh có cảm ngộ từ đó, tự sáng tạo Hàm Quang nhất kiếm, nhưng chung quy vẫn còn xa với áo nghĩa của thánh nhân. Huynh lại nghe nói thánh nhân lưu kiếm tại Hoang Trạch, có cổ long bảo vệ, từng đến vạn dặm Nam Cương tìm dấu rồng mà cuối cùng vẫn không được ... "
"Ngày sau đệ có thể đến Hoang Trạch, tìm kiếm bí cảnh, nếu có duyên mà được, coi như thay huynh hoàn thành tâm nguyện một đời ... "
Nói đến đây, giọng nói cuối cùng cũng tan biến.
Mà bóng dáng nhị sư huynh cũng hoàn toàn biến mất trong bóng tối.
"Nhị sư huynh chết rồi, hu hu hu ... " Hướng Vãn Tình buồn bã vô cùng.
"Nhị su huynh chua chết." Lý Duc Thần nói, "Đến cảnh giới như nhị sư huynh, vận mệnh đã ở trong tay mình, dù có chết, cũng có thể chuyển thế tu lại."
"Ý đệ là, nhị sư huynh đi đầu thai rồi?"
"Không, nếu chọn đầu thai, thì huynh ấy đã không còn là nhị sư huynh nữa."
"Vậy, vậy nhị sư huynh đi đâu rồi?" Hướng Vãn Tình không hiểu.
"Nhị sư huynh chọn phản hư hợp đạo, huynh ấy đã hóa vào trong đại đạo, bây giờ chúng ta không nhìn thấy huynh ấy, là vì thiên đạo đã ngăn cách chúng ta với đại đạo, một ngày nào đó tỷ cũng nhập chân hợp đạo, sẽ có thể gặp lại huynh ấy."
Hướng Vãn Tình biết Lý Dục Thần đang an ủi mình, không khỏi thở dài: "Từ xưa đến nay có mấy người có thể hợp chân! Bọn ta vốn cho rằng nhị sư huynh sẽ là người đầu tiên trong sư huynh đệ chúng ta bước vào kiếm trận Vạn Tiên, trở thành kiếm tiên vạn cổ. Nào ngờ, huynh ấy lại bỏ chúng ta mà đi, một mình hóa thân đại đạo."
Lý Dục Thần nói: "Từ ngày nhị sư huynh chọn vào Hoàng Tuyền U Minh, e là đã quyết định rồi. Chỉ là đệ vẫn chưa hiểu được, huynh ấy rốt cuộc làm thế nào? Có lẽ chúng ta đi tiếp, sẽ tìm được đáp án."
"Đi tiếp?"
Hướng Vãn Tình nhìn về phía bóng tối vô biên và những u linh như sao trong bóng tối, cau mày, phía trước còn đường sao? Dù sao nơi này ngay cả nhị sư huynh cũng không đi ra được!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!