Chu Diệm nhanh chóng giơ tay chào, rồi xoay người định rời đi.
"A Diệm, đợi chút." Giọng nói của Evan vang lên từ phía sau, mang theo một chút do dự khó nhận ra.
Chu Diệm dừng bước, quay nửa người lại, nhướng mày: "Sếp còn có gì chỉ thị?"
Evan nhìn anh, ánh mắt phức tạp, dường như đang cân nhắc cách diễn đạt: "Khi nhà họ Ninh bị lật đổ hoàn toàn, mấy gia tộc lớn khác chắc chẳn cũng sẽ an phận hơn nhiều. Sóng gió ở Hồng Kông cũng sẽ lắng xuống, đến lúc đó ... cậu có nghĩ tới chuyện kết hôn với Annie không?”
Chu Diệm nhíu mày, đổi cách xưng hô: "Chú Evan, không phải đã nói là không nhắc lại chuyện này nữa sao!"
Evan tiếp tục khuyên nhủ với vẻ kiên trì: "Cậu biết mà, Trần Kiện Tùng là một trong những 'găng tay trắng' được nhóm lãnh đạo phương Tây của chúng ta chọn làm đại diện cho các vấn đề tài chính ở Viễn Đông."
("Găng tay trắng" thường dùng để chỉ những người trong lĩnh vực thương mại, tài chính, giả vờ tham gia vào các hoạt động hợp pháp nhưng thực chất là che đậy hoặc thực hiện những hành vi mờ ám thay người khác, chẳng hạn rửa tiền, chuyển lợi ích, đóng vai trò ngụy trang, trung gian hoặc đại diện.)
"Lần thực hiện kế hoạch 'huỷ diệt' này là để tăng thêm sức mạnh đàm phán cho bà Thatcher trên bàn đàm phán. Một khi thành công, với tư cách là găng tay trắng', tài sản trong tay ông ta sẽ không ít hơn quy mô hiện tại của nhà họ Ninh."
"Cậu vốn là người thích tiêu xài hoang phí, tiền của Trần Kiện Tùng sau này cũng sẽ là tiền của cậu. Con bé Annie lại rất thích cậu, hai người quá sức xứng đôi!"
Evan nói một tràng dài, đáy mắt Chu Diệm thoáng qua sự lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn: "Chú Evan, việc riêng của cháu không cần chú phải lo lắng. Nếu không có gì khác, cháu xin phép đi làm việc trước!"
Không khí dường như đông cứng trong khoảnh khắc.
Nụ cười trên khuôn mặt Evan hơi cứng lại, rồi hóa thành vẻ bất lực: "Được rồi, thôi vậy. Người trẻ tuổi có chủ kiến riêng. Đi đi, làm việc cho tốt, đừng để ta thất vọng."
Chu Diệm khẽ gật đầu, không nói thêm lời nào, xoay người kéo cửa, bước nhanh ra ngoài.
Bên ngoài cửa, Bạo C và A K cùng vài người khác đang sốt ruột chờ đợi.
Nhìn thấy Chu Diệm bước ra, khuôn mặt họ lập tức lộ rõ sự phấn khích không thể kìm nén. Bạo C tính tình nóng nảy nhất, vội vàng chạy tới, vỗ mạnh lên vai Chu Diệm: "Đội Trưởng à, có thể bắt đầu lại chưa? Mẹ kiếp, mấy ngày nay làm anh em chúng tôi buồn bực chết đi được! Không có anh dẫn dắt, làm gì cũng chẳng hứng thú!"
A K cũng gật đầu theo, cười toe toét: "Đúng vậy, sếp à, 0 ký không có anh thì không được! Mọi người đều mong anh trở lại!"
Nhìn niềm vui chân thành và sự tin tưởng của anh em, đáy mắt lạnh lùng của Chu Diệm dần tan chảy một chút ấm áp.
Anh ngắn gọn nói: "Đi thôi, có việc mới rồi."
Mấy người vây quanh Chu Diệm, bước nhanh rời đi.
Trong văn phòng, Evan nhìn theo bóng dáng đầy sức sống của họ, thấp giọng cảm thán: "Thanh niên bây giờ thật tràn đầy năng lượng."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!