Phía bên kia.
Tra Mỹ Linh đang chạy về phía chiếc xe, đột nhiên phía sau vang lên tiếng súng dày đặc và tiếng kêu thảm thiết.
Tra Mỹ Linh giật mình, ngã sấp xuống mặt đất đầy sỏi đá, đầu gối và lòng bàn tay lập tức bị trầy xước, máu rỉ ra.
Nhưng cô ta không kịp để ý đến những điều đó, gần như bò dậy bằng cả tay và chân, trong đầu chỉ có một suy nghĩ duy nhất - trốn thoát!
Chiếc Mercedes màu đen đang đậu cách đó không xa dưới bóng của nhà máy đổ nát, giống như con tàu Noah dẫn đến sự sống còn.
Cô ta lảo đảo bò tới, mở cửa xe và gần như quăng mình vào ghế lái.
Chìa khóa vẫn cẩm sẵn trong ổ!
Quả nhiên lão cáo già Tra Thân Lâu đã chuẩn bị sẵn đường lui cho bản thân!
Cô mừng rỡ xoay chìa khóa ngay lập tức.
Động cơ phát ra một tiếng gầm, giống như âm thanh từ thiên đường!
Chỉ cần rời khỏi đây, dựa vào những gì cô ta đã xây dựng trong vài năm qua và trí thông minh của mình, Tra Mỹ Linh chắc chắn sẽ còn cơ hội! Cô ta vẫn còn ba quả ớt ngọc phỉ thúy này
Cô ta vẫn còn vốn liếng để lật ngược tình thế !!
Ngay khi Tra Mỹ Linh đạp mạnh chân ga, đánh tay lái, chuẩn bị quay đầu xe lao ra con đường nhỏ hoang vắng bên ngoài -
"Ầm!" Một tiếng súng vang lên sắc nét!
Viên đạn sượt qua đầu xe, bắn vào nắp capo trước, để lại một vết lỗ đạn khiến người ta lạnh sống lưng.
Tra Mỹ Linh hoảng sợ đạp phanh gấp, ngẩng đầu nhìn lên với ánh mắt kinh hoàng -
Chỉ thấy ở giữa con đường phía trước, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một người!
Người đó mặc bộ vest trằng cũng phủ đầy bụi đất, dáng người thon thả nhưng thẳng tắp.
Trong tay cô ấy cầm một khẩu súng đen, họng súng còn tỏa ra làn khói mỏng manh.
Dưới ánh sáng mờ ảo, khuôn mặt quen thuộc mà Tra Mỹ Linh căm ghét đến tận xương tủy, giờ đây phủ một lớp băng giá, ánh mắt sắc bén như dao!
Ninh Tú Phân lạnh lùng giơ súng nhắm vào cô: "Tra Mỹ Linh, xuống xe! Hai tay ôm đầu! Đặt ở nơi tôi có thể nhìn thấy !! "
Là Ninh Tu Phan !! Lại la Ninh Tu Phan! Luon luon là Ninh Tú Phân!
Trong mắt Tra Mỹ Linh thoáng qua vẻ hoảng loạn tột độ, nhưng ngay sau đó bị sự tức giận và oan độc sau hơn thay thế!
Nếu không phải vì con nhỏ này, sao cô ta có thể rơi vào bước đường cùng này ?!
Nhung thu von thuoc ve co ta, tat ca deu bị con tien nhan nay cuop mat, chi con lai vo số sự nhục nhã!
Hiện tại, con nhỏ này thậm chí còn dám chặn đường trốn thoát của mình ?!
Tra Mỹ Linh theo bản năng đưa tay mò vào ngăn chứa đồ bên cạnh ghế lái - đầu ngón tay chạm vào một khối kim loại lạnh lẽo và cứng rắn!
Là một khẩu súng! Tra Thân Lâu quả nhiên đã để lại vũ khí!
Niềm vui lớn lao bỗng chốc dâng trào trong lòng, nhưng ngay giây tiếp theo lại bị thực tế lạnh lùng dập tắt.
Cô ta chưa bao giờ bắn súng!
Bây giờ bảo Tra Mỹ Linh vừa lái xe vừa dùng thứ này để nhắm vào Ninh Tú Phân?
Cô ta hoàn toàn không làm được!
Trong khoảnh khắc do dự của Tra Mỹ Linh ...
"Âm!Âm!"
Thêm hai phát súng nữa! Viên đạn chính xác phá vỡ kính chắn gió trước mặt cô ta!
Tra Mỹ Linh sợ hãi ôm đầu hét lên: "A a a -! "
Mảnh kính vỡ tung ra khắp nơi, vài mảnh sắc nhọn cào xước gương mặt kiều diễm của cô ta, để lại những vết máu sâu hoắm.
Giọng nói của Ninh Tú Phân càng thêm lạnh lùng, mang theo sát khí không thể chối từ: "Tôi đếm đến ba! Ngay lập tức xuống xe! Giơ tay lên! Nếu không, phát súng tiếp theo sẽ xuyên thủng đầu cô!"
"Một!"
Tra Mỹ Linh run rẩy toàn thân, nỗi sợ hãi, tức giận, nhục nhã, và sự không cam lòng ...
Vô số cảm xúc cuồn cuộn, va chạm dữ dội trong lồng ngực cô ta!
Cô ta vừa hận vừa hối, sao lúc trước không chịu học cách bắn súng ?! Tại sao cô ta luôn chậm hơn người khác một bước ?!
Giọng Ninh Tú Phân lại vang lên: "Hai!"
Trong khoảnh khắc chớp nhoáng, ánh mắt Tra Mỹ Linh lóe lên sát ý mãnh liệt!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!