Phía sau ông, trợ lý cung kính báo cáo: "Thưa ông, theo thỏa thuận với gia tộc họ Lý và họ Trịnh, mười tàu hàng trọng tải hai trăm nghìn tấn đã khởi hành hết, điểm đến là Hồng Kông."
"Theo lệnh của ông, ưu tiên vận chuyển các loại vật tư cấp thiết để ổn định thị trường, và đã thông báo cho bốn gia tộc lớn ở Hồng Kông rằng năng lực vận tải của chúng ta luôn sẵn sàng phối hợp với lịch trình của họ."
Người đàn ông khẽ gật đầu, ánh mắt sâu thẳm phía sau cặp kính.
Ông chính là một doanh nhân gốc Chiết Giang, tự tay gây dựng sự nghiệp, hiện đang nắm giữ một đế chế vận tải biển khổng lồ ở châu Âu - vị vua tàu biển Bao Ngọc Cương (Yue-Kong Pao).
Khi quê hương gặp khó khăn, làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn?
Khoản tiền mặt khổng lồ mà các thương nhân Mân Nam mang đến, cùng với nguồn vốn dự phòng mà nhà họ Ninh đã chuẩn bị từ trước, hợp thành một dòng chảy mạnh mẽ.
Sự xuất hiện của các tàu hàng viễn dương càng cho thấy rõ sự hỗ trợ mạnh mẽ từ bên ngoài, giúp ổn định niềm tin thị trường.
Sự tiếp viện từ cộng đồng thương nhân Hoa kiều khắp nơi giống như dòng nước sống liên tục đổ vào chiến trường Hồng Kông này.
Sức mua bị dồn nén bấy lâu nay cuối cùng đã bùng nổ như một ngọn núi lửa!
Những thế lực bán khống quốc tế vốn quen dùng sức mạnh tài chính để nghiền nát mọi thứ lần đầu tiên cảm nhận được sức mạnh cổ xưa và bền bỉ từ phương Đông.
Nguồn vốn của họ không phải vô tận, và liên minh các thế lực Anh-Mỹ cũng không phải là một khối thống nhất.
Khi con số thua lỗ ngày càng gia tăng, khi cán cân chiến thắng bắt đầu nghiêng về phía khác, sự hoảng loạn và ngờ vực bắt đầu lan rộng trong nội bộ họ.
Chỉ số chứng khoán Hồng Kông, giống như một chiến binh không khuất phục, đứng dậy từ đống đổ nát, từng bước tiến lên.
Thu hồi lãnh thổ đã mất, phá vỡ các rào cản!
Tình thế đã hoàn toàn đảo ngược !!
Bên trong sàn giao dịch, tiếng reo hò vang dội!
Những nhà đầu tư nhỏ bé ôm nhau khóc trong niềm vui mừng, ăn mừng ánh sáng chiến thắng đến từ những nỗ lực không ngừng nghỉ.
Gió Đông cuối cùng đã vượt qua gió Tây!
Trong căn nhà cổ của nhà họ Ninh, đồ nội thất gỗ đỏ cổ kính và nặng nề chứa đựng dấu ấn thời gian.
Không khí tràn ngập mùi thảo dược nhẹ nhàng, hòa quyện với sự yên tĩnh sau khi khói thuốc đã tan biến.
Trong phòng ngủ chính, ánh sáng hơi tối.
Ninh Chính Khôn bước nặng nề đến bên giường, nhẹ nhàng đưa một tập tài liệu cho ông cụ Ninh đang tựa vào đầu giường.
'Cha, tình hình mới nhất đây."
Tóc bạc của ông cụ Ninh đã thưa thớt, khuôn mặt tiều tụy, nhưng đôi mắt đục ngầu vẫn chưa hoan toan mat đi sự sắc bén.
Ông run rẩy đeo chiếc kính lão bên cạnh, cầm lấy tập tài liệu, lật từng trang cẩn thận đọc.
Một lúc lâu sau, đôi môi khô khốc của ông nhếch lên, phát ra một tiếng cười khẩy khàn đục.
"Hừ ... Bọn Do Thái ở Phố Wall, mũi cao hơn trời, học nhanh thật, tài xoay chuyển tình thế bậc nhất! Đám người Anh-Mỹ ngu xuẩn kia lần này chắc chắn sẽ bị lột sạch tới đáy quần!"
Ninh Chính Khôn đứng cạnh giường, trên gương mặt mang vẻ mệt mỏi sau khi mọi chuyện đã lắng xuống, khinh miệt nói -
"Họ đều là người da trắng, nhưng Anh-Mỹ luôn coi người Do Thái là kẻ lừa đảo và phản bội hút máu trong Kinh Thánh. Còn người Do Thái thì coi Anh-Mỹ là bọn man rợ hạ đẳng đánh cắp nền văn minh La Mã. Họ khinh thường lẫn nhau, tất nhiên không thể là một khối thống nhất."
"Lần này con đã đến Phố Wall, vài bên đã chịu nhượng bộ, đồng ý rút vốn."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!