Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Nói xong, Ninh Bỉnh Vũ quay người rời khỏi phòng làm việc, đi ngang qua Vinh Cẩm Thiêm, vỗ nhẹ vai anh, rồi đóng lại cánh cửa gỗ đỏ nặng nề.

"Một tiếng 'cạch' nhẹ nhàng vang lên, cách ly thế giới bên ngoài."

Cánh cửa đóng lại dường như biến không gian nhỏ hẹp này thành một chiếc lồng cảm xúc kín bưng, chỉ thuộc về hai người họ.

Vinh Cẩm Thiêm nhìn thân hình nhỏ bé đang run rẩy ở gần trong gang tấc.

Mùi hương quen thuộc hòa quyện cùng nước mắt và tuyệt vọng từ cô khiến trái tim anh đau đớn đến tột độ.

Anh từng bước, từng bước chậm rãi tiến đến trước mặt cô.

Đưa tay ra, đầu ngón tay khẽ run không dễ nhận thấy, muốn chạm vào gò má tái nhợt của cô, muốn lau đi những giọt lệ trên khuôn mặt ấy.

Đầu ngón tay anh nóng rực, sắp sửa chạm vào làn da cô thì -

Ninh Tú Phân đột ngột lùi lại một bước, tránh né sự chạm vào!

Cô ngẩng đôi mắt đỏ hoe, nước mắt làm mờ tầm nhìn, nhưng vẫn kiên quyết trừng mắt nhìn anh!

Trong ánh mắt đó, tràn ngập nỗi đau khổ, dày vò, tức giận và cả nỗi sợ hãi sâu thẩm cùng sự tan vỡ không thể chữa lành!

Cô gái này giống như một mặt trời nhỏ, kiên cường vô cùng, sao có thể lộ ra vẻ mặt như thế này ...

Tất cả đều là vì anh, tất cả đau đớn này đều là do anh gây ra ...

Bàn tay Vinh Cẩm Thiêm đưa ra giữa không trung bỗng cứng đờ, trái tim như bị bóp chặt, đau đến mức anh gần như không thể thở nổi.

Anh nhìn cô, đáy mắt cũng đỏ hoe, nhẹ nhàng đặt tay lên đôi vai gầy guộc của cô: "Vợ à ... xin lỗi em! Là anh sai rồi ... để em chịu nhiều uất ức như vậy ... chịu nhiều khổ sở như vậy ... "

Ninh Tú Phân như dùng hết sức lực còn lại, nghẹn ngào, cố gắng vùng vẫy, đẩy mạnh vào ngực anh!

"Buông ra, đừng ôm tôi! Đừng ôm tôi nữa!"

Gần gũi nhất và xa cách nhất chính là vợ chồng ... quá gần gũi sẽ chỉ mang đến đau đớn!

Cô không muốn gần anh, không cần sự dịu dàng của anh, chỉ muốn làm một cặp vợ chồng xa lạ về mặt tình cảm!

Như vậy ... Cô mới không phải nhớ mãi mùi hương của anh suốt phần đời còn lại!

Không phải ngày đêm sợ hãi mất mát! Không phải chìm đắm trong vực thẩm tuyệt vọng mỗi đêm khuya tĩnh lặng!

Chỉ khi đó, cô mới có thể sống tiếp cùng con mình ...

Cô giống như một con nhím, cuộn tròn hết mức, dựng lên bức tường bằng những chiếc gai sắc nhọn để bảo vệ bản thân và đứa trẻ yếu đuối.

Trái tim Vinh Cẩm Thiêm như bị một bàn tay vô hình siết chặt, đau đớn đến mức anh gần như không thể thở nổi: "Xin lỗi ... xin lỗi em ... "

Anh đứng bất động, để mặc cô phát tiết.

Quyền đánh của cô không mạnh, nhưng mỗi cú đấm rơi trên người anh lại như đập thẳng vào trái tim anh, khiến anh đau đớn đến tận cùng.

Ninh Tú Phân cứ đấm mãi, nhưng dần cảm thấy sức lực cạn kiệt, cô không thể thoát ra được!

Trong cơn tức giận, cô giơ tay lên, hai cái tát đanh thép rơi trên gương mặt tuấn mỹ vô song của anh: "Tôi bảo anh buông ra mà, anh không nghe thấy sao ?! "

"Chát! Chát!" Tiếng vang giòn tan lan tỏa khắp căn phòng im lặng.

Nhưng Vinh Cẩm Thiêm thậm chí không nhíu mày, trong đôi mắt sâu thẩm, sóng cuộn trào nỗi đau đớn và thương xót không thể hóa giải.

Bàn tay Ninh Tú Phân dừng giữa không trung, khẽ run rẩy.

Cô nhìn vết đỏ trên mặt anh, nhìn đôi mắt đỏ hoe của anh, nhưng cánh tay không thể nào nâng lên được nữa, cuối cùng rơi xuống vô lực.

Cô chỉ biết khóc, khóc đến tan nát cõi lòng.

Vinh Cẩm Thiêm không thể chịu đựng thêm nữa!

Anh siết chặt vòng tay, dùng hết sức lực toàn thân ôm chặt lấy cô, như muốn hòa cô vào xương máu của mình!

Vinh Cẩm Thiêm chôn vùi khuôn mặt vào mái tóc thơm ngát của cô.

Những giọt nước nóng bỏng từ khóe mắt đỏ hoe của anh trượt xuống, thấm ướt mái tóc cô.

Dường như anh đang trút hết mọi đau khổ và nỗi nhớ nhung tích tụ bấy lâu nay.

"Xin lỗi ... xin lỗi vợ yêu ... anh đã trở về, anh thật sự ... đã trở về!"

Anh ôm chặt cô, như kẻ đang chết đuối bám lấy khúc gỗ nổi duy nhất.

"Tha thứ cho anh ... vợ yêu ... cầu xin em ... tha thứ cho anh được không ... đừng rời bỏ anh ... đừng rời bỏ anh ... "

Anh lặp đi lặp lại những lời này, giọng nói khàn khàn, mang theo âm mũi nặng nề, giống như một đứa trẻ bất lực thì thầm cầu xin.

Người trong lòng dần ngừng vùng vẫy.

Nhưng cơ thể vẫn run ray dữ dội, tiếng khóc bị kìm nén chuyển thành tiếng khóc lớn không thể kiểm soát.

"Vinh Cẩm Thiêm ... đồ khốn !! Khốn nạn !!! "

Nhưng chẳng hiểu sao, người mà cô yêu thích nhất ...

Lại vẫn là anh!

"Khốn nạn ... "

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!