Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Cô siết chặt vạt áo, đấu tranh tâm lý một lúc lâu rồi mới cố gắng giữ giọng bình tĩnh: "Ở đây có chỗ nào để tắm không? Tôi nghĩ vẫn nên làm sạch một chút trước."

Ninh Bỉnh Vũ đang cài cúc áo sơ mi, ánh mắt thoáng lướt qua cô một giây: "Chờ chút."

Anh quay người bước ra khỏi kho chứa đồ, nhìn về phía Tony: "Tony, phòng tắm dành cho nhân viên ở cuối hành lang, có dùng được không?"

Tony ngẩn ra một giây, rồi gật đầu: "Dùng được, cậu chủ. Nhưng phòng tắm đó không phân nam nữ, điều kiện hơi đơn sơ một chút ... "

Ninh Bỉnh Vũ: "Dẫn người đi xa một chút."

"Hiểu rồi." Tony lập tức ra hiệu cho các vệ sĩ trong hành lang rời khỏi khu vực này.

Ninh Bỉnh Vũ trở lại kho chứa đồ, thản nhiên nói: "Có phòng tắm, đi theo tôi."

Sở Hồng Ngọc gật đầu, bước theo sau.

Nhưng mới đi được vài bước, cô liền phát hiện đôi chân mềm nhũn, đi đứng không vững. Tư thế bước đi cung kỳ quac một cach đáng ngại, khiến sac mat co kho coi đến cực điểm. 2

Ninh Bỉnh Vũ liếc nhìn cô, thấy dáng vẻ cố chống đỡ đến đáng thương, cuối cùng quay lại- Bế ngang cô lên, sải bước về phía phòng tắm.

Cả người Sở Hồng Ngọc cứng đờ, theo bản năng vùng vẫy: "Không cần! Tôi có thể tự đi ... "

Cô rất rõ tình trạng hiện tại của mình, nhưng chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng bị anh bế thẳng đến cửa phòng tắm, để cho người khác nhìn thấy ...

Cô liền dâng lên một cảm giác khó diễn tả-một loại xấu hổ pha lẫn nhục nhã.

"Cô nghĩ cố lết vài bước thì nhìn đẹp hơn sao?" Ninh Bỉnh Vũ khẽ nhướn mày, cánh tay siết chặt thêm, cố định cô trong lòng.

Giọng nói trầm thấp, hơi khàn, vẫn giữ nét trầm ổn vốn có, nhưng sự bá đạo lại ẩn sâu bên trong: "Ngoài kia ai cũng biết cô là tình nhân của tôi. Dù tối qua có làm loạn cả đêm, trong mắt người ngoài cũng chẳng có gì bất thường cả."

Sở Hồng Ngọc lập tức á khẩu. Cô cắn chặt môi, biết rằng không thể phản bác, chỉ có thể mặc kệ anh bế mình ra ngoài, hướng về phía phòng tắm.

Dù đã biết Ninh Bỉnh Vũ đã cho người tránh đi, nhưng vừa ra khỏi kho chứa đồ, cô vẫn xấu hổ đến mức không chịu nổi. Theo bản năng, cô vùi mặt vào bờ vai anh, không dám ngẩng đầu.

Ninh Bỉnh Vũ chưa bao giờ thấy cô có bộ dạng như thế này.

Anh ta nhếch môi, giọng điệu trêu chọc: "Sở Hồng Ngọc, từ khi nào cô lại trở nên mỏng manh như vậy? Trước đây báo chí còn viết rằng cô quyến rũ cấp trên, kịch liệt chiến đấu' ba tiếng đồng hồ trong xe, cô vẫn bình thản lắm mà."

Hai tai Sở Hồng Ngọc như sắp bốc khói, mặt vùi sâu vào vai anh ta, nghiến răng rít ra từng chữ: "Bởi vì khi đó là tin giả!"

Nhưng bây giờ ... là thật.

Trong đôi mắt đào hoa của Ninh Bỉnh Vũ thoáng hiện lên một tia cười mờ mịt. Anh ôm cô tiếp tục đi về phía cuối hành lang, giọng điệu nhàn nhạt: "Thế thì trách ai đây? Tối qua tôi đã cố nhắc nhở cô, rằng nến có vấn đề, nhưng có người lại quá ngốc mà không chịu nghe."

Sở Hồng Ngọc hừ lạnh trong lòng, giọng điệu không cam lòng: "Cậu chủ nếu thật sự giữ được tỉnh táo như thường ngày, thì đã cùng tôi rời khỏi đó ngay từ đầu rồi. Chứ không phải bày trò như một đứa trẻ, cứ nhất quyết đòi người ta dập nến trước rồi mới chịu ra ngoài. Ai ngốc hơn ai đây?"

Người tám lạng kẻ nửa cân, cùng nhau trúng bẫy, có tư cách gì mà lên giọng!

Ninh Bỉnh Vũ nghe xong, nhàn nhạt nói: "Tôi là ông chủ. Người trả lương có quyền quyết định lỗi thuộc về ai. Tôi nói là lỗi của cô, thì chính là lỗi của cô."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!