Ngay cả mối quan hệ giữa Bà Hai Ninh và ông cũng lạnh nhạt một cách khách khí, chẳng giống vợ chồng, mà giống hai đối tác làm ăn hơn.
Lúc này, Trần Kiện Tùng xuất hiện, cùng với vợ ông ta-Briony, và ... Tra Mỹ Linh.
Trần Kiện Tùng khoác trên mình bộ vest đen, tóc chải mượt vuốt keo ra sau, không đeo cà vạt, trong tay cầm điếu xì gà, dáng vẻ vừa thư thái vừa khí thế bừng bừng.
Phu nhân Briony diện một bộ đồ vest cao cấp, mái tóc vàng uốn lượn bồng bềnh, đôi mắt xanh sắc bén đảo qua căn phòng với ánh nhìn kiêu ngạo, dò xét.
Đi sau họ là Tra Mỹ Linh, hôm nay cô ta mặc một chiếc váy ren trắng dài, mái tóc dài uốn thành gợn sóng, buông xõa mềm mại, vẻ ngoài vẫn thanh tao rạng rỡ, đầy quyến rũ.
Trong sảnh lớn, người nhà họ Ninh đều lần lượt gật đầu chào hỏi Trần Kiện Tùng. Dù gì, hiện giờ ông ta cũng là một nhân vật có tiếng ở Hồng Kông, ít nhiều cũng phải nể mặt. Lúc này, Bà Hai Ninh-mẹ của Ninh Tú Phân-đang căn dặn quản gia Lão Điền vài việc. Vừa trông thấy Tra Mỹ Linh, bà hơi khựng lại một chút, nhưng gương mặt không có chút gợn sóng nào.
Dù sao cũng là phu nhân chính thất của Ninh gia, khí chất và phong thái vẫn rất có chuẩn mực.
Tra Mỹ Linh bước tới, nở một nụ cười ngọt ngào, thân thiết khoác lấy cánh tay của Bà Hai Ninh, giọng nói dịu dàng :: "Mẹ nuôi"
Bà Hai Ninh lập tức nhẹ nhàng rút tay lại, bình thản gật đầu: "Annie đến rồi à."
Bà ngừng lại một chút, rồi bổ sung thêm: "Annie, sau này đừng gọi ta là 'mẹ nuôi' nữa. Giờ con đã nhận ông Trần làm Cha nuôi, vậy phu nhân Briony đương nhiên là 'mẹ nuôi' của con. Gọi ta như vậy không còn phù hợp nữa."
Trần Kiện Tùng bật cười sảng khoái, hoàn toàn không để ý: "Chuyện nhỏ thôi mà! Càng nhiều người thương yêu Annie thì càng tốt!" Nói rồi, ông ta ra hiệu cho Tra Mỹ Linh đưa quà tặng cho Bà Hai Ninh và Ninh Chính Vinh.
Tra Mỹ Linh lập tức ra hiệu cho trợ lý mang quà đến.
Món quà đầu tiên là một chiếc hộp nhung đỏ tinh xảo.
Khi mở ra, một sợi dây chuyền ruby Myanmar cỡ lớn lấp lánh dưới ánh đèn, tỏa ra ánh sáng quý giá lộng lẫy.
Tra Mỹ Linh hai tay nâng hộp, nhẹ nhàng đưa tới trước mặt Bà Hai Ninh, giọng nói dịu dàng: "Mẹ nuôi, đã lâu không gặp. Đây là món quà đặc biệt con đặt làm riêng cho mẹ, hy vọng mẹ sẽ thích."
Ngay sau đó, cô ta lại ra hiệu cho thư ký mở một chiếc hộp khác. Bên trong là một bình gốm sứ men lam cổ vô cùng tinh xảo.
Tra Mỹ Linh nhẹ nhàng nâng hộp, đưa về phía Ninh Chính Vinh: "Cha nuôi, đây là quà con chuẩn bị riêng cho ngài. Một chút tấm lòng, mong ngài nhận cho."
Bà Hai Ninh va Ninh Chính Vinh đều không lập tức nhận lấy.
Đặc biệt là Ninh Chính Vinh, ông ta không chút do dự từ chối thắng thừng: "Món quà này quá quý giá, ta không thể nhận, Annie."
Thật lòng mà nói, sự xuất hiện lần nữa của Annie với danh nghĩa con gái nuôi khiến cả căn nhà đều cảm thấy gượng gạo.
Mà bản thân ông ta cũng chẳng ưa gì cái người "không biết điều" này.
Trần Kiện Tùng lại cười ha hả, giọng điệu nhẹ bẫng: "Hiệu trưởng Ninh cứ nhận đi, bình gốm sứ này có thể đặt trong thư viện Đại học Hồng Kông cũng được. Tôi vừa hay đang có ý định tài trợ xây dựng một thư viện mới cho trường."
Bên cạnh, Ninh Chính Khôn cũng lên tiếng: "Lão Nhị, cứ nhận đi."
Lúc này, Ninh Chính Vinh mới gật đầu, khẽ phất tay ra hiệu cho người bên cạnh nhận lấy món quà.
Từ xa, Ninh Tú Phân nheo mắt nhìn lướt qua, khẽ cười nhạt: "Gốm men lam quan lò thời Minh, lại còn là dòng hiếm. Chị Annie cũng thật có lòng đấy chứ."
Quả nhiên, bám được đại gia, đúng là số mệnh "đứa con cưng của thời đại" từ kiếp trước.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!